Sau khi trở lại, cô thấy Lâm Hạnh và Hạ Chân đều không ở đây, nên mới đi tới bên mép giường của Phương Thắng Nam, "Này? Vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy?"
Phương Thắng Nam nhìn cô đầy phấn khích, cũng không hề giấu giếm, cúi người xuống kề sát bên tai cô nói: "Cãi nhau, vừa rồi cãi nhau ầm ĩ lắm, Lâm Hạnh khó chịu vì Hạ Chân đưa thư giúp người đàn ông kia, Hạ Chân khó chịu vì Lâm Hạnh giấu giếm mình!"
"Hai người vừa trở lại mặt đã hầm hầm rồi, đáng tiếng là lúc đó cậu không có ở đây nhìn thấy, bọn họ cãi nhay mấy câu, sau đó Lâm Hạnh nhìn bọc trên bàn, lớn tiếng hỏi là của ai? Dương Cầm tốt bụng nói buổi chiều nhìn thấy cậu để ở đấy, nhưng còn chưa nói hết câu, chỉ mới nói ra tên cậu, có lẽ Lâm Hạnh nghĩ là cậu, cũng không biết có phải bị chọc tức hay không, cô ta ném mạnh xuống đất, dọa Dương Cầm sợ hết hồn, không dám nói nữa."
Nói xong, cô ấy lại bĩu môi, "Mình vốn định bổ sung là người nhà cô ta gửi lên, nhưng sau đó nhất thời không muốn nói nữa."
Khổng Yên phồng má, nghe thấy vậy cũng khó chịu, liếc nhìn về chỗ cô ta.
Vậy cô cũng không nói nữa!
Dù sao cũng không phải là đồ của cô!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play