Tống Thanh Phong càng nghe, sắc mặt càng đen, lấy tay khoa tay múa chân vài cái, hỏi là ai?
Mẹ Tống sắc mặt cũng khó coi, đây là bắt nạt trên đầu nhà bọn họ, lắc đầu: "Mẹ không biết, cũng không dám hỏi nhiều. Nếu để nhiều người biết, không phải là làm hỏng thanh danh của vợ con sao?"
Nhìn thấy sắc mặt anh càng lúc càng khó coi, trong lòng bà hơi sợ hãi, còn chưa từng thấy con trai mình như thế này bao giờ.
Vỗ vỗ vai anh an ủi: "Mẹ không có ý gì khác, chỉ là nhắc nhở con thôi. Con à, dù sao so với người khác mình cũng khiếm khuyết một chút. Mẹ cũng biết ngay từ đầu con không thích nó, nhưng tốt xấu mẹ cũng đã sống nhiều năm như vậy, mắt nhìn người cũng vẫn có, nó lại xinh đẹp nữa. Nếu không sao mẹ lại cưới về nhà? Hôm qua lên thị trấn nó còn mua vải và bông muốn làm giày cho cha mẹ và ông nội đấy. Tình cảm đều là ở chung lâu ngày mới có, con không tốt với nó còn muốn nó tốt với con sao?"
"Đi đi, dỗ dành nó cho tốt vào, nhất định là vẫn còn đang sợ hãi lắm."
Tống Thanh Phong nhịn không được nắm chặt tay thành quyền, mím môi xoay người đi về phía phòng mình.
Khổng Yên cơm nước xong liền trở về phòng, mở ví tiền ở trong cái rương liễu của cô ra cẩn thận đếm lại tài sản. Lúc cô kết hôn, cha mẹ cô gửi cho 300 đồng, còn có trước kia dư lại một chút, trừ đi tiền tiêu dùng mua sắm gần nhất. Tổng cộng cô có 320 đồng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play