Chu Ngôn gọi taxi và chỉ mất 10 phút để đến bệnh viện. Trong lòng cậu đã rối như tơ vò, cậu không biết phải giải quyết thế nào với những lời nói bừa bãi mà cậu đã nói với Hàn Tranh trong cơn bốc đồng vừa rồi. Mặt khác, cậu cũng không chắc chắn về tình hình ở bệnh viện, hơn nữa, Khương Tuyết cũng đang ở đó.
Thật ra La Vũ Tịnh không cần phải nhập viện, hôm đó sau khi rời khỏi nhà cậu thì cô ta bị cảm một chút, Khương Tuyết lo lắng nên đã cho cô ta nhập viện luôn. Chu Ngôn đẩy cửa vào phòng bệnh, bên trong có vài cảnh sát đang lấy lời khai, trong đó có một người trông quen quen, có lẽ đã từng xử lý vụ việc của Tôn Tiểu Trân trước đây. Anh ta cũng ngạc nhiên khi nhìn thấy Chu Ngôn, chắc là đã nhận ra cậu, và gật đầu chào.
Khương Tuyết ngồi ở góc phòng, quay lưng về phía ánh sáng, dưới mắt có quầng thâm lớn. Khi nhìn thấy Chu Ngôn, bà không tỏ ra quá ngạc nhiên, cũng không thấy có nhiều biến đổi cảm xúc. Bà đứng dậy, bước đến trước mặt cậu và nhẹ nhàng hỏi: "Hạ Tĩnh gọi điện cho cậu đúng không?" - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Chu Ngôn gật đầu, giơ điện thoại trong tay lên: "Con đã gọi điện cho La Tiến Phong nhưng không ai bắt máy. Con lo lắng nên mới đến... Xem sao."
Lời nói của cậu vẫn còn hơi ngập ngừng, Khương Tuyết có vẻ không để ý lắm: "Nó đã cãi nhau với tôi."
Chu Ngôn không ngờ Khương Tuyết lại chủ động nói với cậu về điều này, cậu há miệng, ngơ ra. Khương Tuyết cười tự trách: "Tôi già rồi, không quản nổi bọn trẻ nữa. Tịnh Tịnh là vậy, Tiến Phong cũng thế."
"Xin lỗi ạ." Hạ Tĩnh đã kể cho cậu nghe lý do họ cãi nhau, cậu luôn cảm thấy chuyện này cũng có liên quan mật thiết đến mình. Chính cậu đã quá bốc đồng. Khi La Vũ Tịnh đến tìm cậu, lẽ ra cậu nên thông báo ngay cho nhà họ La, chứ không phải bốc đồng đồng ý giấu cô ta đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT