Tống Ngôn Sinh chỉ vào Lục Miên Chi đang chống khuỷu tay nằm trên bàn ở góc lớp, dặn dò gối nhỏ: "Cậu ấy là Lục Miên Chi, bạn học Lục thường ngày..." khá thích ngủ.
Tống Ngôn Sinh dừng lại một chút, sửa lại lời nói, thận trọng nói: "Bạn học Lục thường ngày thích yên tĩnh, không thích ồn ào."
Lục Miên Chi đã từng đánh gãy sống mũi của người khác. Lục Miên Chi đã từng đá gãy xương sườn của người khác. Lục Miên Chi đã từng cầm ghế đập vỡ đầu người khác.
Nhà Lục Miên Chi có quyền có thế, chỉ cần chọc giận cậu ta một chút, cậu ta sẽ đánh người ta ra bã luôn. Chỉ cần người bị đánh còn thoi thóp, nhà họ Lục có thể giải quyết mọi chuyện êm xuôi.
Tống Ngôn Sinh và Lục Miên Chi học cùng lớp hai năm, mặc dù chưa từng tận mắt thấy Lục Miên Chi đánh người nhưng đã nghe không ít "chiến tích" của cậu ấy.
"Lớp học chỉ còn hai chỗ trống, một chỗ bên cạnh bạn học Lục, một chỗ trước mặt bạn học Lục."
Tống Ngôn Sinh nhìn chỗ trống, lại nhìn vóc dáng nhỏ nhắn của học sinh mới, không đành lòng: "Cậu ngồi trước mặt cậu ấy một tiết, ngồi cùng bàn với Phương Tử Du. Đợi đến giờ ra chơi, tôi sẽ giúp cậu chuyển bàn ghế ra trước..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT