Chu Kỳ lại tự mình dẫn người đi đến tất cả những hoang trạch cách xa khu dân cư ở phường Xương Nhạc, không phát hiện được gì, người lục soát đi tìm hoang trạch khác ở phường Thông Thiện phụ cận cũng lục tục hồi báo, vẫn chưa phát hiện chỗ nào có thể chôn thây, cũng không thấy Tề Đại Lang.
Cho nên Tề Đại Lang mang Liễu nương đi nơi nào? Chu Kỳ đặt tay bên hông gác lên hoành đao, cái mũi nặng nề thở, cau mày nhìn Tạ Dung, lại nhìn Thôi Dập.
Lão lí chính của phường Xương Nhạc cũng đuổi theo tới đây.
“Xin hỏi lí chính, ngươi chỉ nói về vợ và cha của Tề Đại Lang, vậy còn mẹ của hắn?” Tạ Dung đột nhiên hỏi.
“Đó là một kẻ không giữ phụ đạo,” lão lí chính lắc đầu, “Ghét bỏ a gia hắn nghèo khó thích uống rượu, mười bốn, mười lăm năm trước đã bỏ chạy theo một người bán hàng rong.”
Tạ Dung hơi nhíu mày, tốc độ nói chuyện đột nhiên nhanh lên: “Hắn học công phu từ ai?”
“Học từ một hòa thượng tha phương tên là Tịnh Tuệ. Hòa thượng Tịnh Tuệ là người tốt, cũng rất có năng lực, võ công giỏi, dạy cho bọn nhỏ mấy phường xung quanh đây biết chữ, tập võ, lại rất am hiểu kinh văn. Ta còn nhớ rõ hắn thường tới phường giảng kinh……”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT