“Khi chúng ta đang kiểm tra nơi này thì nhìn thấy hai đoạn xương trắng trong đám cỏ hoang, dưới tàng cây lại có một đám đất và hố đất bị chó đào. Tiếp tục tìm một chút thì tìm ra phần xương cốt còn lại, cái hố dưới tàng cây hẳn là nơi chôn thi thể, bị chó hoang đào lên tha đi chỗ khác.” Nha sai đi đầu bẩm báo.
Tạ Dung gật đầu. Xem người đào cái hố kia, cũng như độ hoàn chỉnh của những đoạn xương cốt, chắc hẳn có quan hệ tới việc chôn dưới đất này, phỏng chừng cũng có quan hệ với mấy con chó hoang ăn no.
“Bên này còn có!” Một nha sai ở góc tường hô lớn.
Mấy người Tạ Dung đi qua, dọc theo mặt đất đầy cỏ hoang bên góc tường đều có dấu vết chó đào, hài cốt chôn rất nông, ước chừng khoảng bảy tám khối, có xương chậu, có xương sườn, có xương đùi, đều bị gặm qua, nhưng phần lớn vẫn còn thịt dư, hẳn là chó hoang để giành thức ăn.
Dù cho Tạ Dung, Thôi Dập, Chu Kỳ, Ngô Hoài Nhân đều đã quen nhìn nhiều thi thể, thấy cảnh tượng này, ai nấy cũng sắc mặt thâm trầm.
Ngô Hoài Nhân tự mình nhặt phần xương cốt mới phát hiện này, Tạ Dung, Thôi Dập, Chu Kỳ trở về bên bụi hoa xem ba khối xương còn da thịt hoàn chỉnh lúc nãy.
Đây là một đoạn bả vai, một đoạn xương hông, một đoạn đùi, đều bị lưỡi dao sắc bén chém đứt, làn da tinh tế có co dãn, ghép lại với nhau, hẳn là cùng một người với phần xương cánh tay lúc trước nhặt được, thêm nữa, từ đoạn phần dưới xương bả vai có thể nhìn ra, người chết xác thật là một vị nữ tử. Vì bên ngoài thi cốt còn dính không ít bùn đất, mấy chi tiết khác phải chờ tẩy rửa xong mới xem được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT