“Người thoát chứng mà chết thường do có bệnh tim từ trước, nhưng cũng có thể là dùng thuốc quá liều, thuốc này ngoài thuốc trợ hứng còn có ngũ thạch tán hoặc đan dược ……” Ngô Hoài Nhân dừng lại.
Bổn triều chịu ảnh hưởng của văn hóa Ngụy Tấn, không chỉ các đạo sĩ mà các quan to hiển quý, sĩ phu cũng có nhiều người dùng đan dược. Đan dược đều tính nhiệt, ngoài việc trường sinh, phần lớn đều dùng trong chuyện phòng the một cách không tiết chế, cho nên thường có đạo sĩ không biết xấu hổ thổi phồng một đêm ngự mười nữ, lại có quý nhân vốn muốn cầu trường sinh lại chết ở trên người thị thiếp. Kỳ thật, nghe đồn có hai vị hoàng đế cũng ra đi như vậy……
Ngô Hoài Nhân là một người cẩn thận, biết các vị đang ở đây đều hiểu, liền nói đến đây thì dừng, rồi chuyển đề tài: “Từ thi đốm mà phỏng đoán, người chết đại khái qua đời vào giờ Hợi tối hôm qua, trễ nhất là không qua giờ Tý. Người chết trong miệng có mùi rượu, không biết là lúc ăn tối có uống rượu, hay là dùng thuốc nào đó mà phải uống chung với rượu để thúc giục dược tính. Trong miệng có dính vết nôn, ta dùng ngân châm thử qua thì không bị biến sắc. Người phát tác bệnh tim hoặc các loại bệnh khác đều thường ít nhiều có triệu chứng nôn mửa.”
Thôi Dập hỏi: “Nếu mổ thi thì sao?”
“Mổ thi, nếu mà bị bệnh tim hoặc dùng dược, có thể nghiệm ra tới nhưng cũng có thể không ra. Hạ quan lúc trước có nói, người bị bệnh tim, nếu trái tim phá lệ dài rộng thì có thể nghiệm ra; hoặc nếu độc tính thuốc cực kỳ lợi hại cũng có thể nghiệm được, nhưng với thuốc trợ hứng thì sợ là không nghiệm ra.”
Bẩm báo xong rồi, Ngô Hoài Nhân liền khoanh tay đứng, chờ sai bảo.
Án này tuy báo lên Kinh Triệu Phủ, nhưng vì người chết là sĩ tử được Kiến Châu tiến cử, Trịnh phủ doãn lại là cái người có thể đẩy đi đâu thì đẩy, lập tức liền đem vụ án trực tiếp chuyển giao Đại Lý Tự.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT