Lời chứng đã có vật chứng, nghi phạm Trương Ngũ cũng nhận tội, vụ án tử vong của nữ nhi Dương Đại Tiền và nương tử Hứa Nhị Lang rất mau chóng xử lý xong. Tuy còn phải chuyển giao hồ sơ và nghi phạm cho Đại Lý Tự, Hình Bộ cũng phải duyệt lại, nhưng hài cốt người bị hại đã có thể được trả về ngay ngày hôm sau.
Thời điểm Chu Kỳ đến Kinh Triệu Phủ, vừa kịp lúc hai nhà Dương, Hứa đang tiếp nhận hài cốt.
Một hán tử trung niên ước chừng bốn mươi tuổi khóc đến sưng đỏ hai mắt đánh xe trâu kéo quan tài; bên xe là một thiếu niên thanh tú mười hai mười ba tuổi, cầm cờ chiêu hồn, ôm bài vị; lại có một nữ tử ước chừng mười mới sáu bảy tuổi đứng ở bên cạnh thiếu niên khóc thút thít.
Một nhà khác thì khí thế lớn hơn một chút, bốn năm hán tử khoảng ba bốn mươi tuổi, lại thêm bảy tám thiếu niên, đều vây quanh một lão phụ nhân, lão phụ nhân được người đỡ, vừa đi vừa khóc lớn. Bọn họ có đến hai chiếc xe, một chiếc kéo quan tài, một chiếc khác tuy không căn lều nhưng có lót đệm nỉ mềm mại, hẳn là cho lão phụ nhân ngồi.
Chu Kỳ xuống ngựa, giao dây cương cho Trần Tiểu Lục, đi về chỗ Đồng tòng quân đang chủ quản chuyển giao hài cốt.
Nhìn người hai nhà đến gần, Đồng tòng quân lắc đầu, “Người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, cũng thực sự thê lương. Dương tiểu nương tử có đến năm ca ca, hẳn là nhỏ đã được yêu thương chiều chuộng, nếu không xảy ra việc này, đã sớm gả chồng sinh con……”
“Con của ta a —— con của ta a ——” lão phụ nhân ôm ngực, liên tục khóc la. Mấy hán tử cũng nâng tay áo lau nước mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT