Nửa đêm tối đèn, không tiện khuân vác những người này về lại Đại Lý Tự, Tạ Dung cùng Chu Kỳ liền ở ngay tại nơi trú ẩn của chúng ở phường Phong Ấp này tiến hành thẩm vấn.
Bật đèn phòng chính, Chu Kỳ mang giày khoanh chân ngồi trên sập, trên bàn bên cạnh là nước thuốc, thuốc bột, thuốc viên, bao thuốc lục soát được trong viện này, Tạ Dung ngồi bàn bên kia, tên bàn là mấy thứ linh tinh như chén bát, khuôn mẫu, bình gốm, hẳn là dùng để chế thuốc, còn có một bao tiền.
Cách mấy đồ vật linh tinh không xa là bọn phạm nhân. Người Hồ lúc nãy bị Chu Kỳ đá đã tỉnh, cùng bị trói quỳ trên mặt đất giống ba người còn lại.
Chu Kỳ nhẹ đập bàn: “Nói một chút đi. Các ngươi là tự chế thuốc hay là từ đâu đem tới? Thuốc này có công hiệu gì? Bán cho ai?”
Bốn tên phạm nhân đều không mở miệng, đặc biệt là tên người Hồ cao lớn bị Chu Kỳ đá bất tỉnh kia, hắn còn hung tợn mà trừng mắt nhìn nàng một cái.
Trần Tiểu Lục thường hùa với Chu Kỳ, rất hiểu thời cơ: “Lão đại, với mấy loại đồ đệ hung dữ này, cứ trực tiếp dùng hình đi. Không dùng hình là sẽ không ngoan đâu.”
Chu Kỳ gật đầu, cau mày xoa cằm, nhìn mấy người phạm tội này như đồ tể nhìn dê béo: “Ngươi nói xem nên dùng loại hình nào trước?” Không đợi Tiểu Lục nói, Chu Kỳ quay đầu nhìn Tạ Dung: “Tạ Thiếu Khanh, các ngươi cũng nói xem muốn dùng loại nào bắt đầu?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT