Cô sẽ không bao giờ nghĩ tới, người mà cô cho là mình yêu đơn phương nhiều năm, lại chôn vùi mọi tâm tư của thiếu niên trong rừng cây nhỏ đó sau kỳ thi tuyển sinh đại học.
Thời Thần nghĩ, nếu cô thấy những thứ này trước khi cô từ bỏ Trình Sơ, hoặc thậm chí là trước khi thích Từ Lâm Thanh, nhất định cô sẽ liều mạng chạy về phía Trình Sơ, như chưa từng phải chịu bất kỳ oan ức và tổn thương nào.
Sau đó, dùng tất cả can đảm tiếp tục thích Trình Sơ.
Cô đã từng thích một thiếu niên kiêu ngạo nhiều năm như vậy, thậm chí còn từng thích như hòa vào xương tủy, thành một loại thói quen khắc sâu trong xương cốt, để rồi sau đó lại mất mát buồn bã vô hạn tuần hoàn, bị cô tự tay gạt đi.
Cô từng cho rằng mình là người duy nhất đau khổ giãy dụa biểu diễn hài kịch ngày xưa, nhưng cho đến bây giờ, cô mới bất thình lình bị người đó nói mình biết, cô chưa bao giờ yêu đơn phương.
Thậm chí Thời Thần còn không biết diễn tả tâm trạng trong lòng mình như thế nào.
Vận mệnh đúng là thích trêu ngươi cô, để cô hoàn toàn buông xuống rồi mới cho nhìn thấy tất cả những nỗi lòng của thiếu niên ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT