2.

"Những ngày tôi không ở nhà, có vẻ em sống phóng khoáng lắm nhỉ."

Giang Hạo Thừa mặc bộ đồ ngủ lụa màu tối ngồi trên giường, hai chân dài bắt chéo, đôi bàn chân trắng nõn dưới ống quần khiến tôi hơi ngứa ngáy.

"Không có... không có... Hôm nay tôi mới đi tụ tập một chút với hội chị em thôi."

"Thế mà lại tình cờ bị tôi bắt gặp?"

"Đúng vậy! Anh phải tin tôi, những ngày anh không có ở nhà, tôi đều thủy chung son sắt ngồi chờ đợi trong căn nhà trống không này..."

... mới là lạ.

"Ồ vậy sao?" Giang Hạo Thừa dùng ngón tay thon dài đẩy gọng kính, khóe miệng bỗng nở nụ cười ý vị sâu xa, "Thời gian qua thật là khổ cho em rồi, vậy từ mai tôi về đây ở luôn nhé."

"Cái gì! Không cần đâu!" Tôi hoảng hốt, vội vàng xua tay từ chối.

Giang Hạo Thừa nhíu mày, nheo mắt hỏi tôi với ý đe dọa: "Sao vậy? Em không muốn tôi về à?"

"Tất nhiên là... không phải thế!" Tôi ngượng ngùng cười, "Không phải, tại nhà xa công ty quá, tôi sợ anh đi đi về về mệt mỏi thôi mà."

"Nếu là thế, ngày mai em thu dọn đồ đạc, chuyển đến ở cùng tôi đi."

Hả? Sao cái miệng 37 độ này lại nói ra những lời khiến người ta rùng mình thế nhỉ!

Cuộc sống hôn nhân tuyệt vời của tôi, sao lại kết thúc ngắn ngủi như vậy chứ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play