Lục Ngữ Nịnh dựa gần Lục Tử Hạo, nửa cái đầu lộ ở bên ngoài, đi vào một hoàn cảnh xa lạ như vậy nên cô bé hơi sợ hãi, lôi kéo ống tay áo của Lục Tử Hạo nhỏ giọng nói: “Anh, em không muốn ở lại chỗ này. Em muốn đi ra ngoài.”

Lục Tử Hạo an ủi: “Được, anh dẫn em rời đi.”

Lục Tử Hạo chọc cái đầu nhỏ của cô bé, nắm tay của Lục Ngữ Nịnh đi về phía cửa, cậu bé phát hiện cánh cửa thật sự không phải cái loại cánh cửa đóng quá chặt. Cánh cửa có thể đẩy ra một khoảng cách bảy tám centimet, tay của trẻ con vừa vặn có thể chui lọt qua.

Lục Tử Hạo duỗi tay kéo dây xích khóa ở bên ngoài cánh cửa vào, cậu bé nhìn thấy ở trên đó có một cái ổ khóa mật mã.

Lục Ngữ Nịnh nhìn cái ổ khóa nhỏ ở trên đó, hỏi: “Anh, anh biết mật mã không?”

Lục Tử Hạo lắc đầu, sau đó cậu bé nhìn về phía ba cái rương đặt trong một góc. Cậu dắt tay của Lục Ngữ Nịnh, nói: “Nịnh Nịnh, anh dẫn em đi săn tìm kho báu.”

Lục Ngữ Nịnh vừa nghe nói săn tìm kho báu thì lập tức cảm thấy hứng thú, cô bé vui vẻ ngẩng đầu lên: “Có thật không anh? Em thích săn tìm kho báu nhất.”

Hai cơ thể nhỏ ngồi xổm trước ba cái rương màu đen .

Lục Tử Hạo mở cái rương màu đen đầu tiên ra trước, bên trong có lót rất nhiều dải lụa màu sắc rực rỡ, bên cạnh còn đặt một cái đèn tròn nhỏ sẽ sáng lên, chính giữa đặt một cái tấm card.

Trên đó viết câu đố mật mã.

[ Trong ngực chữ tâm trúng một mũi tên ].

【Thật ra cái đề này không khó, đứa trẻ bình thường đi học đọc sách biết chữ cơ bản có thể đoán ra được.】

【Nhưng vấn đề là Tổng giám đốc Lục nhỏ mới 6 tuổi, vẫn đang học nhà trẻ kia. Cậu bé có thể đoán ra được không?】

【Haizz, đứa trẻ bình thường không thể trả lời được câu đố này. Đứa trẻ đều sẽ xin mẹ giúp đỡ, cửa ải vốn vượt qua rất dễ dàng nhưng kết quả lại gặp phải Diệp Vân Linh.】

Mọi người vừa nhìn thấy Diệp Vân Linh nằm trên cái sô pha kia, giống như không có xương cốt thì đã cảm thấy tức giận.

Cách màn hình vừa kêu vừa mắng bảo Diệp Vân Linh đi qua giúp giải đố.

Đáng tiếc Diệp Vân Linh không nhìn thấy.

Khi các cư dân mạng cảm thấy sốt ruột ở nơi đó thì Lục Tử Hạo cầm lấy cây viết và tấm card ở bên cạnh, viết xuống chữ ‘Tất’.

Cư dân mạng:…… Được rồi, bây giờ trẻ con đều biết chữ sớm. Là bọn họ lo lắng quá.

Sau khi Lục Tử Hạo viết xong đáp án, cái loa nhỏ ở bên cạnh hô lên: Chúc mừng bạn nhỏ Lục Tử Hạo mở thành công cái rương thứ nhất, nhận được con số mật mã đầu tiên là số 2.

Lục Tử Hạo còn chưa nói chuyện thì Lục Ngữ Nịnh đã kêu lên hưng phấn trước: “Oa, anh lợi hại quá.”

Lục Tử Hạo nhìn nụ cười trên mặt của em gái, hơi cong khóe miệng lên.

Tiếp theo Lục Tử Hạo mở cái rương màu đen thứ hai, cách trang trí bên trong không có gì khác so với cái rương đầu tiên.

Điều khác nhau duy nhất chính là câu đố trên tấm thẻ đã thay đổi.

[Trong lớp của Tiểu Minh có tổng cộng mười bạn học, mỗi nhóm hai người phải chụp một tấm ảnh tốt nghiệp. Xin hỏi tổng cộng phải chụp bao nhiêu lần].

Đây thường là đề thi Olympic môn Toán ở tiểu học, có rất nhiều học sinh tiểu học cũng không biết làm. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.

Cư dân mạng nhìn thấy cái đề này có lẽ hiểu cái câu đố thứ hai này có lẽ chuẩn bị cho mẹ.

Câu đố này quá khó với trẻ con nhưng đối với người trưởng thành mà nói thì không khó.

Các cư dân mạng lại bắt đầu cảm thấy đau lòng cho Lục Tử Hạo.

Trong phòng phát sóng trực tiếp khác, lúc này những đứa trẻ đều đang xin mẹ giúp đỡ. Đối với mọi người mà nói thì tương đối thuận lợi, chỉ có bên này của Lục Tử Hạo là các cư dân mạng đang lo lắng thay cho cậu bé.

Hai người Lục Tử Hạo và Diệp Vân Linh có mối quan hệ không hợp nhau, người sáng suốt đều nhìn ra được là tuy rằng Lục Tử Hạo tuổi còn nhỏ nhưng rất có tính cách của riêng mình thì làm sao có thể sẽ đi xin Diệp Vân Linh giúp đỡ chứ?

Nếu không cầu xin sự giúp đỡ vậy bọn họ chỉ có thể bị nhốt đến khi ban tổ chức thương xót thả bọn họ ra.

Khi các cư dân mạng còn đang lo lắng Lục Tử Hạo phải làm sao bây giờ đây thì chỉ thấy Lục Tử Hạo cầm lấy cây viết trực tiếp viết đáp án ở trên tấm thẻ.

Cái loa ở trong phòng lại vang lên lần nữa, “Chúc mừng bạn nhỏ Lục Tử Hạo mở khóa rương thứ hai thành công, nhận được mật mã mở khóa là số 9.”

【…… Bây giờ đứa trẻ đều chăm chỉ như vậy sao? Nhà trẻ đã dạy Olympic môn Toán cấp hai rồi sao?】

【Lầu trên đừng hiểu lầm, tuy nói hoàn cảnh chung bây giờ mọi người đều đang kê oa*, cũng không chăm chỉ đến loại trình độ này. Đơn giản là Tổng giám đốc Lục nhỏ tương đối nghịch thiên.】

(*Kê oa: là một từ thông dụng trên Internet, ám chỉ hành vi cha mẹ truyền “ máu gà ” cho con mình. Để con đọc giỏi, đạt điểm cao trong các kỳ thi, họ không ngừng sắp xếp việc học, sinh hoạt cho con và hãy để họ chiến đấu hết mình.)

【Tôi kinh ngạc với lượng chữ mà Tổng giám đốc Lục nhỏ biết, cậu bé thật sự chỉ có 6 tuổi sao?】

【Tổng giám đốc Lục nhỏ cũng quá ngầu, làm sao mới có thể nhảy qua kết hôn để có được đứa con đẹp trai thông minh như vậy chứ?】

【Diệp Vân Linh thật sự đủ rồi, đứa nhỏ ở bên này liều mạng giải câu đố mà cô ấy lại ở bên kia ngồi mát ăn bát vàng.】

Không có gì bất ngờ xảy ra, Lục Tử Hạo lại nhận được một đống lời khen ngợi của Lục Ngữ Nịnh.

Khi mở cái rương thứ ba ra và nhìn thấy nội dung viết lên trên tấm card, sắc mặt của Lục Tử Hạo thay đổi.

[Chúc mừng các con đã hoàn thành khiêu chiến trước, như vậy bây giờ chỉ cần lại ôm mẹ chúc mừng một chút và cũng hôn mặt của mẹ một cái rồi nói ‘mẹ, mẹ vất vả rồi.’ thì sẽ hoàn thành nhiệm vụ thứ ba. Con có thể nhận được con số thứ ba của khóa mật mã’].

Cư dân mạng:…… Ban tổ chức thật sự làm việc rất tốt. Đây là nhiệm vụ không có khả năng hoàn thành trong truyền thuyết.

Diệp Vân Linh nhạy bén phát hiện Lục Tử Hạo nhìn thoáng qua cô, khi cô ngước mắt lên vừa vặn nhìn thẳng vào đôi mắt của đối phương. Vẻ rối rắm chợt lóe qua trong đáy mắt của Lục Tử Hạo bị Diệp Vân Linh nhìn thấy ở trong mắt.

Coi như nể tình đứa trẻ đáng thương, Diệp Vân Linh hơi ngồi thẳng cơ thê, dùng một tay chống sô pha hỏi: “Con có cần dì giúp không?”

Lục Tử Hạo từ chối nói: “Không cần.”

Diệp Vân Linh lập tức nằm lại trên sô pha, nói: “Dẹp đi, một lúc nữa cũng đừng cầu xin dì.”

Lục Tử Hạo bướng bỉnh nói: “Con sẽ không cầu xin dì đâu.” Càng không thể hôn dì. ( truyện trên app T Y T )

Diệp Vân Linh cảm thấy không sao hết, dù sao người gấp gáp cũng không phải là cô.

Kết quả ngay khi cô vừa suy nghĩ xong thì hệ thống đột nhiên xuất hiện, 【Chủ nhân, có nhiệm vụ.】

Nói xong, đoạn cốt truyện đột nhiên xuất hiện.

[Diệp Vân Linh vội vàng muốn rời đi nhưng Lục Tử Hạo lại không muốn phối hợp, hai người cứ cứng đờ như vậy. Bầu không khí căng thẳng làm Lục Ngữ Nịnh tuổi còn nhỏ cũng cảm nhận được sự lo lắng, cuối cùng Diệp Vân Linh nghiêm túc tiến lên ôm lấy Lục Tử Hạo và cũng nhỏ giọng nói ở bên tai cậu: “Nếu con không chịu phối hợp mà nói vậy đừng trách dì sẽ làm gì với em gái của con.”…… Cho dù Lục Tử Hạo rất không muốn nhưng vẫn dựa theo nhiệm vụ trên thẻ, hợp tác với Diệp Vân Linh mở khóa cửa phòng ra.]

Diệp Vân Linh xem xong đoạn cốt truyện này, cô lại nhìn nhiệm vụ của hệ thống hiện lên ở bên cạnh: 【Trong vòng 3 phút cùng với hai người Lục Tử Hạo và Lục Ngữ Nịnh mở khóa cửa phòng ra và rời khỏi.】

Diệp Vân Linh nhìn Lục Tử Hạo ở bên kia, cô nhớ tới lời nói một phút trước của mình, vỗ trán.

Lục Tử Hạo đi tới bên cạnh cái cửa, cậu quay đầu nhìn lại thì phát hiện Diệp Vân Linh cũng đi theo. Khuôn mặt đẹp trai kia nhíu mày lại: “Dì đi theo tụi con làm gì vậy?”

Diệp Vân Linh trả lời: “Nhìn xem con có gì cần dì giúp không? Ai kêu bây giờ hai chúng ta là người trên cùng một chiếc thuyền chứ?”

Lục Tử Hạo dỗi lại: “Ai là người trên cùng một chiếc thuyền với dì. Một mình con cũng có thể tự mở khóa ra được.”

Nói xong cậu bé duỗi tay kéo cái ổ khóa vào trong, Lục Ngữ Nịnh ở bên cạnh nhỏ giọng hỏi: “Anh, anh biết mật mã không?”

Lục Tử Hạo nói: “Anh không biết, tuy nhiên anh đã biết hai con số trước. Một con số cuối cùng thay phiên thử là được rồi.”

Diệp Vân Linh đứng ở bên cạnh, trong đầu hỏi hệ thống: 【Nếu để một mình cậu bé mở khóa thì tôi có tính là hoàn thành nhiệm vụ không?】

Hệ thống trả lời: 【Không tính, trên đó yêu cầu là Lục Tử Hạo phối hợp mở khóa ra, cô cũng chưa ra tay.】

Diệp Vân Linh mở miệng nói: “Lục Tử Hạo, nếu không để dì tới giúp con mở khóa ra có được không?”

Lục Tử Hạo không trả lời lời nói của cô, cậu bé chỉ hơi nghiêng người để tỏ vẻ từ chối.

Diệp Vân Linh lại nói lần nữa: “Chúng ta phải cùng nhau ghi hình chương trình, lúc này mới ngày đầu tiên thôi đấy. Sau này chuyện cần hợp tác còn thường xuyên xảy ra, nếu không thì chúng ta vẫn hòa bình với nhau đi.”

Lúc này Lục Tử Hạo dứt khoát dùng mông đối mặt với Diệp Vân Linh.

Diệp Vân Linh: “……” Tại sao trẻ con bây giờ lại khó chơi như vậy chứ?

【Ha ha ha ha ha nhìn thấy bộ dáng ăn mệt của Diệp Vân Linh thật sự rất vui vẻ, không ngờ rằng Diệp Vân Linh cô cũng có ngày này.】

【Tôi chỉ muốn nói một câu. Tổng giám đốc Lục nhỏ làm tốt lắm.】

【Diệp Vân Linh vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo*. Tổng giám đốc Lục nhỏ đề phòng một chút cũng đúng.】

*Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo: Khi không mà tỏ ra ân cần, không phải chuyện gian trá thì cũng là chuyện trộm cắp.

【Ha ha ha ha ha ha ha không biết tại sao nhìn thấy cảnh này thì tôi chỉ viết chữ “Sảng khoái” in hoa.】

Diệp Vân Linh còn đang suy nghĩ phải dùng cách gì khuyên Lục Tử Hạo để cho cô nhập mật mã. Nếu như thật sự không được thì cô trực tiếp ra tay?

Cũng không phải không thể suy xét.

Kết quả bên Lục Tử Hạo lại xuất hiện vấn đề trước, cậu bé đã thử tất cả các con số nhưng vẫn chưa thể mở ra. Cậu bé cảm thấy khó hiểu: “Tại sao lại không được chứ?”

Lúc này cái loa trên tường lại vang lên lần nữa: “Vì để mọi người tích cực tham dự hoạt động nên con số mật mã không được sắp xếp theo thứ tự. Xin mọi người tiếp tục cố gắng hoàn thành nhiệm vụ nha!”

Lục Tử Hạo: “……”

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play