Sau khi Lục Mặc mở nắp chai ra, uống hai ngụm nước, anh nhìn Diệp Vân Linh còn đang sắp xếp tin tức ở bên kia, hỏi: “Em có cần tôi sắp xếp giúp em không?”
Diệp Vân Linh giơ tay lên một chút nói: “Anh đừng nói chuyện.”
Lục Mặc rất thức thời không có nói thêm gì nữa.
Hơn nửa ngày Diệp Vân Linh chỉ vào bản thân nói: “Cho nên tôi và anh tương đương với đính hôn từ bé?”
Lục Mặc mím môi nói: “Em muốn hiểu như vậy cũng đúng.” Tuy rằng đây là lời nói đùa khi còn nhỏ của người lớn nhưng sau khi lớn lên hai người bọn họ cũng thật sự bởi vì chuyện khi còn nhỏ mà kết hôn.
Diệp Vân Linh đột nhiên nhớ tới một chuyện, hỏi: “Vậy lời Diệp Vi Vi nói lúc trước người anh muốn cưới là cô ta? Việc này lại là sao vậy?”
“Việc này tôi cũng không biết tại sao cô ta sẽ có loại suy nghĩ này. Lúc trước sau khi mua được ba món đồ trang sức kia thì mẹ đã điều tra tình huống nhà em, biết được ba vợ và mẹ vợ đã sớm mất vì vụ tai nạn xe cộ mà em thì sống chung với Diệp Xương Thịnh. Lúc ấy mẹ không yên tâm, còn cố ý phái người để ý cuộc sống của em, lúc ấy nhìn thấy em sống cũng không tệ lắm nên cũng không quấy rầy.” Lục Mặc đặt bình nước khoáng sang một bên, nói: “Đây cũng là chuyện khiến mẹ cảm thấy hối hận nhất, mẹ chỉ thấy được những thứ bên ngoài. Nếu không phải sau đó bà vô tình biết được tình huống thật sự của em thì nói không chừng mẹ còn bị lừa gạt chẳng hay biết gì.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT