Vào ngày nghỉ phép thứ tư, Lương Nham và Ôn Tinh thoải mái ngủ mãi cho đến khi tự nhiên tỉnh. Hôm nay Ôn Tinh mới ba giờ sáng đã thức dậy, nhưng cô không thể ngủ được nữa, sau khi suy nghĩ một lúc, cô phát hiện mình thức dậy thì cũng không có việc gì làm, cũng không có việc gì phải lo lắng nên cô lại nằm xuống và ngủ tiếp.
Khi Lương Nham tỉnh dậy, anh thấy đã hơn tám giờ, Ôn Tinh vẫn đang ngủ say trong lòng anh, anh ngạc nhiên đến mức không dám cử động, chờ khi Ôn Tinh tỉnh lại, anh nóng lòng hỏi cô: "Tối hôm qua ngủ thế nào?"
"Ừ, em ngủ rất thoải mái." Ôn Tinh đáp lại nụ hôn của Lương Nham nặng nề rơi xuống mặt cô.
"Anh rất vui." Lương Nham mỉm cười rạng rỡ bày tỏ sự hạnh phúc của mình.
"Anh điên à, có cái gì mà vui chứ?" Ôn Tinh buồn cười nói.
"Anh cảm thấy rất vui khi em có thể bạn ngủ ngon." Lương Nham mỉm cười nghiêm túc nói.
Ôn Tinh hơi đỏ mặt, cô tận hưởng cảm giác nhẹ nhõm sau một giấc ngủ ngon, nhưng lát sau lại chợt cảm thấy ngượng ngùng khi nghĩ đến bộ dáng của mình vào đoạn thời gian trước bị vây trong thống khổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT