Lương Nham trở lại Nhạc Thành trong đêm và lúc anh về đến nhà thì đã hơn hai giờ sáng. Sau khi tắm xong, anh ngồi trước cây đàn, từ từ mở nắp, đặt tay lên phím đàn nhưng vẫn chưa chơi ngay, hồi lâu say anh mới chơi bản “Childhood Memory”. Trên đàn piano của anh có một thiết bị ghi âm chuyên dụng để ghi âm tiếng đàn piano, bản nhạc anh gửi cho Ôn Tinh đều là do chính anh chơi và ghi âm lại.
Sau khi thu xong một bản nhạc cho buổi tối, Lương Nham đóng nắp đàn lại và nhìn đồng hồ, nhưng anh lại không hề cảm thấy buồn ngủ chút nào. Anh bắt đầu nghe đi nghe lại những bản nhạc mình đã ghi âm, khi còn trẻ anh từng muốn chơi piano cả đời, cho đến một lần anh cãi nhau với Lương Phàm Thuận và cây đàn piano của anh đã bị đập vỡ. Khi đó, Lương Phàm Thuận nói rằng tất cả những gì Lương Nham sở hữu đều là do ông ấy cho, vậy nên anh không có quyền chất vấn ông ấy. Cậu bé Lương Nham khi đó cảm thấy rất tức giận và bị tổn thương, anh phát hiện ra rằng tình yêu thương của bố mẹ cũng đồng thời mang theo cường quyền, nhưng anh sẽ không bao giờ nói những điều như vậy với chính con của mình, việc trẻ con được bố mẹ cho mọi thứ đều không có gì sai, nhưng không có nghĩa là bố mẹ cho thì bố mẹ có quyền quyết định tất cả mọi việc. Trước khi trưởng thành trẻ em đương nhiên chưa có khả năng tự lập, trách nhiệm của bố mẹ và gia đình là dạy dỗ, giúp đỡ chứ không phải là cai trị và áp bức.
Trong lòng chàng trai trẻ Lương Nham chất chứa đầy oán hận với Lương Phàm Thuận, sau nhiều lần đấu tranh, anh đã từ bỏ con đường nghệ thuật lý tưởng hơn và chuyển sang con đường kinh doanh. Dần dần, anh ngày càng rời xa lý tưởng ban đầu của mình và chơi piano dần trở thành một sở thích của anh. Trong khoảng thời gian này, anh bắt đầu chơi piano để thu nhạc cho Ôn Tinh, và việc chơi piano vì cô dường như đã mang đến cho anh một ý nghĩa mới. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
Sau khi thu âm xong, Lương Nham gửi nó cho Ôn Tinh vào khoảng năm giờ sáng như thường lệ và gửi tin nhắn chào buổi sáng với cô.
Ôn Tinh vừa mới tỉnh lại, cô nằm ở trên giường nghe nhạc hồi lâu, cô cho rằng Lương Nham chắc là đã dậy từ sớm rồi vội vàng trở lại Nhạc Thành.
Khoảng chín giờ sáng, Triệu Hoài Viễn gọi điện cho Ôn Tinh để hỏi địa điểm gặp mặt, Ôn Tinh nghĩ nghĩ rồi hẹn bọn họ tại một quán cà phê gần thị trấn đại học.
Mười giờ, Ôn Tinh đúng giờ đi đến quán cà phê, cô gặp Diệp Đạo, lần đầu tiên gặp mặt, cô không thích đôi mắt quá trong trẻo của ông ta, trong ánh mắt của ông ta có rất nhiều ý tứ không thể giải thích được, giống như đang khách khí, nhưng cũng giống như đang âm thầm thăm dò.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play