Ngày hôm đó tại bệnh viện, Giang Lăng và Hoàng Như Phương gặp lại nhau, hai người cùng ôn lại những chuyện đã qua. Lúc mới khởi nghiệp vất vả lắm, thỉnh thoảng có thời gian rảnh hai đứa lại lại trốn trong căn phòng nhỏ và uống rượu. Họ cũng từng nói về chuyện con cái, lúc đó Giang Lăng nói: “Tôi cảm thấy buồn khi nghĩ đến Ôn Tinh. Tôi không hối hận vì đã làm mẹ của con bé, nhưng tôi cảm thấy hối hận khi đưa con bé đến thế giới này và bắt con bé phải chịu đựng những đau khổ. Trẻ con đau khổ hơn người lớn chúng ta vì chúng còn có nhiều thời gian.”
Hoàng Như Phương từng không đồng tình với quan điểm kiếp sau phải chịu khổ, nhưng hiện tại bà ấy không thể nghĩ ra câu nói nào chính xác hơn câu nói này. Bà ấy nói mình có thể hiểu được tâm trạng không muốn Ôn Tinh biết về bệnh tình của Giang Lăng. Lần cuối cùng bà ấy nói điều đó thì đã hơn mười năm trước, nhưng không lâu sau khi bà ấy nói ra điều đó, hai người bọn họ đã hoàn toàn chia tay nhau. Hóa ra ngày đó quan điểm về lợi ích của bọn họ đã xuất hiện khác biệt, những cảm xúc còn sót lại của bọn họ đang vùng vẫy trong vô vọng. Tôi có thể hiểu những khó khăn của bạn, nhưng cuối cùng tôi sẽ không từ bỏ lợi ích của mình, đây là ý nghĩa thực sự của mối quan hệ lợi ích.
Giang Lăng nghe được lời vừa rồi chỉ mỉm cười, trong đầu bà ấy chợt hiện lên rất nhiều hình ảnh, mảnh vỡ, bao gồm cả những mảnh ký ức vụn vặt với Hoàng Như Phương. Bà ấy từng có một tình bạn và niềm tin vô song, nhưng cuối cùng bà ấy hiểu ra sự thật rằng tất cả mọi sự việc trên đời này đều phải trả giá. Lúc này, bà ấy đang nhìn cuộc sống của mình đang dần trở nên mong manh và sắp chết, vậy nên bà ấy không muốn nhắc đến chuyện quá khứ nữa, chỉ nói với Hoàng Như Phương: “Khi nào có thời gian đến nhà tôi cùng uống một ly nhé.”
“Còn có thể uống rượu được sao?” Hoàng Như Phương không hiểu được người gần đất xa trời lại trở nên hào phóng như thế, trong lòng bà ấy vừa cảm thấy lo lắng và vừa cảm thấy sợ hãi.
“Đùa thôi, cậu uống rượu, còn tôi thì uống nước.” Giang Lăng cười nói.
Nhưng Hoàng Như Phương lại không cười nổi, bà ấy không thể “vui vẻ’ nỗi giống như Giang Lăng.
Thời điểm Giang Lăng kết hôn với Triệu Truyền Hùng là sau một trận cãi vã với Hoàng Như Phương, ngoại trừ mối quan hệ lợi ích ra, điều quan trọng hơn là lúc đó bà ấy đang cảm thấy rất mệt mỏi. Triệu Truyền Hùng và bà ấy có cùng chức vụ cấp cao với ông chủ, cơ cấu giống nhau, có thể hiểu nhau trong nhiều việc, bà ấy suy nghĩ như vậy cũng tốt, nhưng sự thật nói với bà ấy rằng trên đời này không có thứ gì là tốt đẹp, mọi chuyện vĩnh viễn là vô cùng vô tận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play