Từ tầng một đến tầng bốn, thang máy đi không nhanh nhưng cũng không chậm.
Nhưng Lương Nham thì cảm thấy thang máy đi rất nhanh, sau khi Ôn Tinh đi vào, anh liền hàn thuyên vài câu với cô: "Thật sự là rất trùng hợp, xe của cô đỗ ở bên ngoài tiểu khu sao?”
“Ừ.” Ôn Tinh nhìn thang máy đang nhảy số, thắc mắc tại sao thang máy vẫn còn chưa lên đến tầng hai.
“Ngày mai tôi sẽ kêu Tạ Lãng ghi lại biển số xe của cô tại ban quản lý khu nhà. Chúng tôi đã mua sáu chỗ đậu xe trong hầm xe rồi, ngày thường cũng rất ít khi dùng tới, nếu cô tới đây thì cứ đỗ xe ở đó, không cần phải lo sợ cháy nắng vì đi bộ nữa.” Lương Nham nhìn vào khuôn mặt nghiêng của Ôn Tinh, anh nói vô cùng nhẹ nhàng, hình như cô đã đi bộ rất lâu dưới cái nắng như thiêu đốt nên hai má cô lúc này trông đỏ bừng, còn hơi sáng bóng nhẵn nhụi, giống như một quả táo đỏ tươi ngon, trông cô cực kì đáng yêu.
Khi Ôn Tinh nhìn thấy thang máy nhảy đến số “2”, cô quay mặt sang một bên và nói: “Không cần đâu, cảm ơn anh, tôi cũng hiếm khi đến đây lắm.” Cô không nghe thấy sự dịu dàng của Lương Nham mà chỉ cảm thấy khó chịu.
“Nếu không đủ chỗ đậu xe thì chúng tôi có thể mua thêm hai cái.” Lương Nham nói thêm.
Nghe vậy, Ôn Tinh không thể kìm nén được cơn tức giận nữa, cô không khỏi mỉa mai nói: “Lương tổng đúng là rất có tiền nhỉ, muốn làm gì thì làm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT