Thứ bảy tuần trước, Lương Nham bị bệnh nhẹ, chỉ là bị cảm lạnh thông thường. Hoàng Thái Vi hôm thứ hai gọi điện cho anh mời anh tối thứ ba đi ăn tối, anh còn đang muốn ở nhà nghỉ ngơi nên không có hứng thú nên liền lập tức từ chối: “Bà ngoại, con đang bị cảm, đợi hôm khác đi.”
"Nghe thanh âm của con hình như là vẫn còn bị nghẹt mũi hả, con đã đi khám bác sĩ chưa?" Hoàng Thái Vi cẩn thận hỏi han, nhưng giọng điệu lại còn mang theo một chút ý cười, quan tâm cũng không mấy thành thật.
“Bệnh nhỏ này không cần phiền bác sĩ, qua vài ngày là nó sẽ ổn thôi,” Lương Nham nói.
"Thật đáng tiếc, tối mai bà không chỉ mời một mình con mà còn mời mấy người bạn cùng nhau ăn cơm." Hoàng Thái Vi nói.
"Mọi người ăn cơm đi, để lần sau con sẽ mời lại mọi người." Lương Nham thản nhiên nói.
"Thật buồn cười." Hoàng Thái Vi đột nhiên nghiêm nghị nói: "Con tưởng muốn mời người ta lúc nào cũng được sao, chẳng lẽ từ ngày con lên vị trí Lương tổng là con nghĩ mọi người đều nghe theo ý của con sao?"
"Bà ngoại, bà đang nói gì vậy? Dĩ nhiên con không có ý đó, con chỉ nghĩ người bà muốn mời nhất định là một người bạn rất quan trọng, con không muốn làm phật lòng người ta nên mới muốn mời buổi cơm đáp lại." Lương Nham hơi giật mình và dở khóc dở cười giải thích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play