“Đi đi.”
Tô Thiên Ưng nghiêng đầu, hàng mi vàng óng che đôi mắt xanh biếc như đá quý, ánh mắt có chút mệt mỏi.
“Rồi tận hưởng buổi tiệc.”
Đây là ý cho phép cô không cần quay lại.
Tốt ghê cơ.
Tô Anh cũng không muốn đứng đây mãi, “Cảm ơn bà chủ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT