“Cô gái à, vẫn nên rèn luyện thêm vài năm nữa rồi hãy đến, nếu đầu óc không tỉnh táo thì sẽ làm hỏng chuyện lớn đấy.” Kỳ Vũ Thu nhíu mày nói với cô gái đó: “Nhưng tôi thấy đám người các người đều giống hệt nhau, nếu như bị đánh thì chắc có lẽ là đã gặp phải chuyện gì thật rồi, nếm thử vài bài học mới có thể thay đổi.”
Cô gái đó muốn phản bác lại, nhưng khi nghe thấy tiếng chuông đang đi xa dần thì lại không nói thành lời.
“Sư thúc, sư thúc không thể bỏ mặc bọn tôi được, cứu tôi đi, tôi không chịu được nữa rồi!” Thiện Thuỷ thấy cô gái đó im lặng thì vội vàng bò sang ôm lấy chân đối phương cầu cứu, ông ta đã nhìn thấu rồi, năng lực của vị sư thúc này không bằng Kỳ Vũ Thu nên chắc chắn hôm nay muốn báo được thù là chuyện không thể nào, nhưng ít nhất có thể giúp ông ta chữa dứt cơn đau thấu xương này nhỉ?
Đám người Kim Hải cũng cố gắng kìm nén cơn đau, bò đến trước mặt cô gái đó, khóc lóc nói: “Đại sư, bọn tôi đã ngần tuổi này rồi, thật sự không chịu được giày vò như thế đâu, cô rũ lòng thương giúp chúng tôi lần này đi!”
Cô gái nhìn bộ dạng chật vật, đau đớn của họ thì nhíu mày lại rồi lại liếc nhìn sang Kỳ Vũ Thu, hít sâu một hơi mới đáp: “Tôi sẽ nghĩ cách cứu các người.”
“Cứu? Cô lấy gì cứu họ đây?” Kỳ Vũ Thu phì cười: “Bọn họ tạo quá nhiều nghiệp chướng, vốn nên phải hứng chịu kiếp nạn này, nếu như cô muốn cứu họ thì đồng nghĩa với việc đi ngược với lẽ trời, hơn nữa cô có bản lĩnh đó sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play