Kỳ Vũ Thu ngồi xổm xuống, cong ngón áp út gõ nhẹ lên trán Gia Gia cách một lớp kính. Gia Gia dừng động tác, tròng mắt hơi đảo rồi nở nụ cười quỷ dị.
Kỳ Vũ Thu nhìn thấy phần tròng trắng trong hai mắt cậu bé lần lượt phản chiếu hai hình bóng khác nhau, cậu hiểu ra ngay. Cậu cười khẩy, đứng dậy nói với Lưu Thụy: “Con trai của anh chị trở nên như vậy là do có người động tay động chân rồi. Chắn tai ương thay người khác, chỉ cần phá hồn bàn thôi".
Lưu Thụy cũng hơi mông lung, anh ấy vốn biết Kỹ Vũ Thu kỳ lạ nhưng khi dẫn cậu về nhà cũng không ôm hy vọng quá lớn. Vẻ mặt Liễu Tiếu càng mờ mịt hơn, không hiểu tại sao một nghệ sĩ quèn như cậu lại nói ra mấy chuyện tâm linh này. Chỉ cần đổi lại linh hồn đang tồn tại trong hai người thì cậu bé có thể trở lại bình thường?
Thế nhưng chỉ cần cứu được con mình, cho dù có một tia hy vọng duy nhất, họ hoàn toàn có thể chấp nhận bất kể vớ vẩn cỡ nào.
Liễu Tiếu khóc lóc tính quỳ xuống với Kỳ Vũ Thu, nói: “Cậu Kỳ, chỉ cần cậu có thể cứu được con tôi thì cậu muốn cái gì tôi cũng chịu. Tiền hay tài nguyên chỉ cần trong khả năng của tôi, cầu xin cậu đó!”.
Kỳ Vũ Thu đưa tay lên cản Liễu Tiếu lại, nói: “Chắc chắn là phải cứu rồi, nhưng nếu vẫn chưa tìm ra người hạ chú, cho dù lần này cứu được cậu bé thì anh chỉ dám đảm bảo không có lần sau không?”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT