Giọng Kỳ Vũ Thu không lớn, lại khiến tiếng thảo luận ầm ĩ của những người ngoài kia lập tức im bặt.
Vẻ mặt họ đầy hoài nghi nhìn người trẻ tuổi có dung mạo rất tinh xảo trước mắt, không biết rốt cuộc cậu đang có ý gì.
Khác với những người ngoài giới đang vây xem, khi ông cụ Hồ nghe Kỳ Vũ Thu nói thì sắc mặt lập tức thay đổi, biểu cảm tức giận vì Kỳ Vũ Thu bất kính với đá thần cứng ngắt, trong chớp mắt gương mặt ông ta có chút bối rối, ngay sau đó trở nên hung tàn.
Ông ta chậm rãi đứng dậy, chống cây gậy đi tới trước mặt Kỳ Vũ Thu rồi đột ngột mỉm cười nói: “Cậu trai trẻ, cậu có thể không tin nhưng xin đừng nói bừa trước mặt đá thần, nói dễ nghe thì là mời cậu tôn trọng phong tục tập quán của chúng tôi. Nhân lúc chúng tôi mở đền thờ họ để cúng bái mà tới làm loạn, người lớn trong nhà dạy cậu cư xử như thế sao?”
Kỳ Vũ Thu không khoác tay lên tảng đá nữa, vẻ mặt khó lường nhìn ông cụ rồi nói: “Ông cụ à, câu chuyện xưa mà ông kể thiếu một vài chi tiết, tôi chỉ muốn bổ sung những chi tiết mà ông bỏ sót, kể lại cho mọi người nghe một lần, trần thuật thì không tính là làm loạn đúng không? Hay là ông cũng cảm thấy, những chi tiết đó quá bẩn thỉu nên không thể nói thành lời?”
“Cậu!” Ông cụ Hồ không hề hoảng loạn, dáng vẻ vô cùng tức giận, tay chỉ vào mặt Kỳ Vũ Thu run lên nhè nhẹ: “Tôi thấy cậu đang cố ý quấy rối, vậy thì đừng trách tôi không khách sáo! Người đâu, mời người khách này đi ra ngoài, trấn Ninh Thọ chúng ta không chào đón loại người này!”
Ông ta nói xong, thanh niên trẻ đứng canh gác ở hai bên cửa chính lập tức đi tới gần, muốn kéo Kỳ Vũ Thu ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT