Kỳ Vũ Thu hơi do dự, cuối cùng lắc đầu nói: “… Được rồi, cái này không cần cởi, tôi cũng không muốn nhìn.”
Đợi Tần Băng nằm ngửa trên giường, Kỳ Vũ Thu dùng bút lông dính máu chó mực, bắt đầu cẩn thận vẽ từ trên trán anh ấy, Mạc Quân đứng bên cạnh chăm chú theo dõi.
Ngòi bút chậm rãi dời từ chán Tần Băng xuống dưới, những nơi nó đi qua đều để lại những hoa văn chi chít, Mạc Quân đứng ở bên cạnh xem thôi mà còn muốn choáng váng, càng không cần phải nói người vẽ là Kỳ Vũ Thu.
Cậu vẽ hình cuối cùng trên rốn của Tần Băng, vươn vai giãn người, ngáp một cái rồi nói: “Chờ khi nào nó khô thì gọi tôi, tuyệt đối không được động đậy.”
Tần Băng không dám nói lời nào, sợ sẽ làm hỏng những phù văn trên mặt, chỉ chớp mắt mấy cái bày tỏ bản thân đã nghe thấy.
Bọn họ đợi gần một tiếng, Tần Băng đổi tư thế, vẫn nằm yên trên giường để Kỳ Vũ Thu tiếp tục vẽ phù văn tương tự ở sau lưng anh ấy. Sau khi cậu dừng bút thì nghiêm túc nói: “Tiếp theo anh sẽ cảm thấy hơi đau, kiên nhẫn chút xíu.”
Nói xong cậu cầm hai cây kim châm trong tay, đâm xuống đỉnh đầu Tần Băng. Tần Băng cắn chặt răng chịu đựng cơn đau, không rên lấy một tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play