Đạo trưởng Trần nhìn chằm chằm chàng trai mãi vẫn không ngẩng đầu lên kia, cảm thấy tay chân cũng hơi tê cứng. Người đó có thể chỉnh cả Đạo trưởng Mộc Tiên của Tam Dương quan, nếu vị này là người đó thì có lẽ hôm nay ông ta khó giữ cái mạng nhỏ này rồi.
Tần An Khang vẫn còn đang quở trách Tần Băng: “À, đây chính là đại sư con nói à, hai mươi chưa? Con nghe cậu ta nói nhảm đấy à? Mau tiễn người đi, đạo trưởng Trần làm phép không thích người khác có mặt.”
Đạo trưởng Trần ho một tiếng, nói với Tần An Khang: “Ông Tần, tôi thấy vầng âm u giữa mi tâm cậu nhà bay hết, đã khôi phục bình thường, nên cũng không cần lão đạo tôi ra tay.”
Tần An Khang ngạc nhiên nhìn ông ta, đạo trưởng Trần nói vậy là sao? Chẳng phải tại vận xui trên người Tần Băng bay hết nên họ mới đến sao? Sao giờ lại không cần ra tay chứ?
“Không phải, đạo trưởng ông...”
“Không có việc gì thì tôi về trước, sau này cậu nhà sẽ mọi việc suôn sẻ, lão đạo ở đây chúc mừng ông Tần trước.” Đạo trưởng Trần nói xong, lại muốn rời đi ngay.
Tần An Khang nào có thể để ông ta đi, đạo trưởng Trần không ra tay thì ông ta tiêu là cái chắc!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT