Cái bóng luôn mồm châm chọc con cháu của tú tài Tần, Kỳ Vũ Thu nghe mà thấy hơi mất kiên nhẫn, bèn ngắt lời lão ta, hỏi: “Tôi thấy trên người ông không có huyết sát, không giống kẻ giết người. Mấy người gặp chuyện ở phim trường Tần Băng lại là sao?”
Cái bóng hừ hừ hai tiếng nói: “Họ chết chẳng liên quan gì đến tôi hết nha, chết trên phim trường là đáng đời họ, chỉ là chịu quả báo thôi, lại gặp thêm Tần Băng vận xui quấn thân hai cái kết hợp không chết mới lạ đó.”
“Diễn viên nữ bị điên đầu tiên, dốc hết công sức bò lên giường của đàn ông đã có vợ, còn bất cẩn hại chết đứa bé trong bụng vợ người đàn ông đó, sao quỷ thai không bám theo cô ta cho được. Nhân viên phục vụ của đoàn làm phim đó cũng không phải thứ tốt lành gì, số xui đầy mặt, còn diễn viên kỳ cựu tự sát, tôi thấy một người phụ nữ tầm tuổi ông ta bóp cổ ông ta mỗi ngày. Cậu nói xem đám người này đụng phải tên xúi quẩy Tần Băng, họ không chết thì ai chết?”
Kỳ Vũ Thu gật đầu, lại hỏi lão ta: “Ông đạo sĩ ra tay giúp ba Tần Băng là ai?”
Ông đạo sĩ đó nghĩ ra cách ác độc như vậy, nhiều năm qua không biết đã làm bao nhiêu chuyện thương thiên hại lý rồi.
Cái bóng nghĩ ngợi, hơi lưỡng lự nói: “Tôi nhớ mang máng là ông ta họ Trần? Tên đó luôn gọi ông ta là đạo trưởng Trần, lâu quá rồi nên tôi cũng không nhớ rõ lắm.”
Họ Trần, Kỳ Vũ Thu nhớ Ngô Quảng Phong từng nói, giới Huyền Học ngày nay có ba ông trùm lớn, trừ núi Thanh Mang và Tam Dương quan ra thì chính là nhà họ Trần luôn rất kín tiếng. Cậu tỉnh lại lâu vậy rồi nhưng chưa lần nào tiếp xúc với người của nhà họ Trần cả, chỉ có một lần duy nhất là trong buổi đấu giá đó nhưng cũng mới thấy thấp thoáng ông cụ nhà họ Trần từ xa mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT