“Chết, chết rồi sao?” Lúc họ nhìn thấy Lâm Đào ngã xuống thì vội vàng chạy ra khỏi phòng họp, đi ra cửa chính.
Dường như Lâm Chính Sơ cũng không thể đứng vững được nữa, phải nhờ Ngô Quảng Phong đỡ mình đi.
Lúc nhìn thấy Lâm Đào hoàn toàn không còn hơi thở nào nữa thì suy nghĩ đầu tiên của Ngô Quảng Phong chính là ắt hẳn người này đã mất rồi, Kỳ Vũ Thu này ra tay không thèm nể nang gì ai cả, nhưng đã đụng đến vị kia của cậu thì chết vẫn còn quá nhẹ. Nếu nghiêm trọng hơn thì có thể sẽ giống như Mộc Tiên vậy, lâm vào kết cục hồn phi phách tán.
Mặt Lâm Chính Sơ lập tức trở nên trắng bệch, loạng choạng rồi ngã thẳng xuống đất, hoang mang ôm lấy Lâm Đào, không dám tin đây là sự thật. Một người lúc nãy còn đang sống sờ sờ chạy nhảy khắp nơi, sao, sao mới chớp mắt thì đã không còn hơi thở nữa chứ?
Kỳ Vũ Thu ngồi xuống, đưa tay về phía cơ thể Lâm Đào nhưng lại bị Lâm Chính Sơ hất tay ra. Hai mắt ông ấy đỏ ngầu trừng mắt lên nhìn Kỳ Vũ Thu, đôi mắt chất đầy sự thù hận, cứ như mong sao được lập tức nhào sang đó, giết chết kẻ thù đã hại chết cháu trai của mình.
Kỳ Vũ Thu liếc mắt nhìn ông ấy: “Ông không cho tôi động vào anh ta có phải là chê anh ta chết chậm quá đúng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play