Đi men theo con đường nhỏ lên núi, Kỳ Vũ Thu phát hiện bên ngoài hai gian phòng nhỏ có cắm mấy cây cọc gỗ, một sợi dây đỏ bao quanh căn nhà, đối diện đường nhỏ còn có một cánh cổng được buộc dây đỏ giống như thế, trên cổng treo vài cái chuông.
Huyền Thanh chỉ vào mấy cái chuông đó với vẻ khinh thường: “Thấy không, lão già này sợ người ta xông vào bất ngờ rồi nhìn thấy bộ mặt thật của mình nên mới treo đống chuông này, chỉ cần có người chạm vào dây đỏ là chuông sẽ vang lên ngay, cho dù lão ta có đang ngoáy mũi thì cũng có thể giả vờ đạo mạo ngay lập tức.”
Nói rồi ông bước tới kéo dây đỏ xuống. Tiếng chuông vang lên leng keng, cùng lúc đó một giọng nói trầm thấp như vang lên từ hư vô truyền ra từ trong phòng.
"Huyền Thanh, không được vô lễ!"
Huyền Thanh cười khẩy một tiếng, bước tới mở cửa gỗ nhà nhỏ ra.
Trong nhà gỗ được bày trí vô cùng đơn giản, chỉ có một chiếc giường gỗ và hai cái cọc gỗ thôi. Một cụ già đầu tóc bạc phơ mặc áo đạo sĩ bằng vải lanh đang ngồi khoanh chân trên giường, mái tóc bạc của ông ấy được buộc qua loa sau đầu nhưng vẫn còn vài sợi rủ xuống như hòa làm một thể với bộ râu bạc trắng, chỉ cần có thêm một làn sương trắng thì có khi lão đạo sĩ này có thể phi thăng ngay tại chỗ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT