Kế Thành chuyển tầm mắt sang Kỳ Vũ Thu, khó khăn giơ cánh tay lên muốn bắt lấy cậu, cổ họng phát ra tiếng hừ hừ hừ, như thể muốn nói gì đó với cậu.
Kỳ Vũ Thu nhìn vào mắt ông ta, lắc đầu cười nói: “Xin lỗi, tôi không phải bác sĩ không cứu được ông đâu”.
Cậu hoàn toàn không hứng thú với lời Kế Thành muốn nói, sớm hay muộn gì Tam Dương quan cũng đi đời nhà ma, có vài bí mật nói cho cậu biết hay không chẳng khác gì nhau, không thay đổi được kết cục của Tam Dương quan.
Trong khi đó Nguyên Định và Nguyên Khởi vẫn cứ không chịu bỏ qua, một mực khẳng định Kế Thành và Lưu Thiên Dật bị Kỳ Vũ Thu hãm hại mới ra nông nỗi này.
“Người trong giới huyền học mà họ tiếp xúc không tính Kỳ Vũ Thu thì chỉ có đồ đệ của cậu ta và Mạc Quân của hiệp hội các ông thôi. Không phải Kỳ Vũ Thu, lẽ nào là người của Hiệp hội các ông?” - Mộc Tiên nói: “Tôi không tìm được ai khác nữa. Không cần biết là ai trong ba người họ, các ông vẫn phải cho chúng tôi một câu trả lời công bằng!”.
Mộc Tiên nói xong những lời này, không ai đáp lại cả. Im lặng khoảng hơn chục giây, Ngô Quảng Phong mới hừ lạnh nói: “Nếu các ông cứ một mực cho rằng Hiệp Hội và núi Thanh Mang bao che cậu Kỳ thì còn nói gì được nữa. Các ông thích nghĩ thế nào cũng được, chúng tôi chỉ nhìn vào bằng chứng thôi”.
Nguyên Định chỉ thẳng vào Kế Thành, tức giận nói: “Nó còn chưa phải là bằng chứng sao? Kế Thành, con nói xem có phải Kỳ Vũ Thu làm hại các con không? Có phải Kỳ Vũ Thu kéo các con vào nhà vệ sinh công cộng, rồi thả trùng lên người các con ở trong đó không?”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT