Chu Thịnh nhìn chồng mình bị Kỳ Vũ Thu vỗ một phát rồi lại lần nữa phát bệnh, bà ấy lo lắng hỏi: “Đại sư, đại sư đừng so đo với ông ấy, tính tình ông ấy là như thế đó.”
“Tính như vậy là do mọi người nuông chiều mà ra. Mọi người chiều chuộng ông ta nhưng tôi thì không tốt tính như thế đâu. Tính ông ta không tốt, tính tôi cũng không tốt.” Kỳ Vũ Thu quay đầu nhìn bà ấy, cười nói.
Cậu thấy rất rõ, ông già này chỉ biết sợ mạnh hiếp yếu, chỉ toàn lựa quả hồng mềm mà bóp thôi.
Triệu Kiến Thụ ngồi dậy, kéo chăn mền qua bọc bản thân co cụm lại thành một khối, giận dữ trừng mắt nhìn Kỳ Vũ Thu rồi quát vợ mình: “Đây là đại sư mà bà tìm tới à? Tôi thấy không phải bà tìm người tới cứu tôi mà là muốn hại chết tôi đấy! Bà nhìn xem cậu ta đang làm gì tôi? Còn không nhanh đi gọi bác sĩ đi!”
Mạc Quân và Thường Tiên Kiến nghe nói vậy thì nhếch miệng cười giễu, lúc nãy Triệu Kiến Thụ vừa mới mắng bệnh viện lừa tiền ông ta, nói bác sĩ là người xấu, bây giờ lại bảo tìm người ta tới cứu ông ta, đâu ra người mặt dày thế này chứ!
Chu Thịnh khó xử nhìn về phía Kỳ Vũ Thu, cậu hơi lắc đầu, nói với Triệu Kiến Thụ: “Lúc nãy những gì bác sĩ nói ông cũng nghe hết rồi, bệnh của ông không phải do vấn đề sức khỏe, có kiểm tra lại đi nữa cũng không kiểm tra ra được gì cả, nếu ông còn muốn sống thì cố gắng nhớ lại xem gần đây ông đã làm những việc gì?”
Trên người Triệu Kiến Thụ bắt đầu xuất hiện những giọt nước nhỏ dày đặc, thực chất trong người cũng càng lúc càng lạnh, rõ ràng đang ở trong cùng một phòng, đám người Kỳ Vũ Thu còn đang mặc áo sơ mi mỏng còn những giọt nước trên hàng lông mày của ông ta ngưng kết thành những hạt châu nhỏ, tạo thành một tầng trắng bao phủ lên mặt, nhìn từ xa như đang kết thành một tầng sương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play