Ngô Quảng Phong nhận được tin tức của Mạc Quân lập tức dẫn người chạy tới khu biệt thự Vân Thủy, lúc Kỳ Vũ Thu bắt đầu phá trận lớn ở nhà cũ của nhà họ Tăng, âm khí ngập trời, bọn họ đã khẩn trương đi lên núi.
Ông ấy dẫn người lên núi, tụ họp với Mạc Quân xong, bọn họ nâng cao cảnh giác đi vào nhà cũ của nhà họ Tăng. Họ vốn cho rằng người đã bày được trận lớn như vậy, lại còn đang phát rồ thì phải tốn kha khá công sức mới có thể bắt được kẻ đó, nhưng cảnh tượng trong nhà ngược lại khiến Ngô Quảng Phong choáng váng.
Trong nhà gió êm biển lặng, nếu xem nhẹ bốn người đang nằm trên mặt đất thì trông nơi đây giống như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra vậy.
Kỳ Vũ Thu ngồi trên bậc thang, trong tay đang cầm hai cái bình nhỏ, cậu đang quan sát nó dưới cái đèn treo trên đỉnh đầu, khi thấy bọn họ chạy tới, cậu hất cằm ra hiệu cho bọn họ: “Đều ở đó cả, nếu muốn bắt thì cứ bắt đi.”
Trên mặt đất có một thiếu niên hai mươi tuổi đã hôn mê bất tỉnh, một thiếu niên khác nhìn có vẻ lớn hơn vài tuổi thì có hơi đờ đẫn ngồi quỳ ở bên cạnh chân cậu thiếu niên kia.
Cách đó không xa có hai người đang nằm là ông cụ Tăng đầu tóc trắng phơ và Tăng Văn Bách. Ông cụ Tăng được khen ngợi là ông lão sống thọ, dạo trước khi ông cụ xuất hiện trước mắt mọi người cơ thể vẫn còn tráng kiện, gương mặt hồng hào, đã hơn trăm tuổi nhưng trông vẫn chỉ như mới hơn bảy mươi. Nhưng bây giờ gương mặt ông cụ nhăn nheo, hốc mắt lõm sâu vào, đôi mắt đã từng rất có thần thái giờ cũng là một mảnh đục ngầu.
Cháu của ông cụ - Tăng Văn Bách nằm song song với ông cụ, trên mặt hai người họ đều là vẻ mặt ngu dại, nước bọt theo khóe miệng chảy xuôi xuống mặt đất, cho dù người khác có kêu gọi thế nào thì hai người họ vẫn không có bất kỳ phản ứng nào, giống như trở nên đần độn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT