Kỳ Vũ Thu cảm thán xong bèn xoay người đi, tức thì bị một đống gì đó đen tuyền đập thẳng vào mặt. Luồng khí đen tỏa ra quanh đứa trẻ, nó trừng mắt nhìn cậu bằng ánh mắt như có thâm cừu đại hận. Cậu cho rằng nó đang trách cậu chưa cho nó nghe “Thái Thượng Tam Sinh Giải Oan Diệu Kinh" đủ 24 giờ, bèn vỗ đầu nó nói: “Tiểu Quang, hôm nay xong việc rồi, ngày mai chắc chắn sẽ mua cho nhóc một chiếc máy nghe nhạc”.
Tiểu Quang không thèm để ý cái tên khó hiểu này nữa, nó duỗi bàn tay xoa xoa cái đầu trọc của mình, lúc này mới dịu giận chỉ vào cái bụng nhỏ, vỗ hai cái cho hay đã đói bụng rồi. Thế này thì Kỳ Vũ Thu hiểu, nhóc con này muốn ăn thứ gì đó. Cậu nói: “Mai đi. Mai sẽ ra ngoài mua nhang đèn cho nhóc. Hôm nay chịu khó chút xíu".
Tiểu Quang thở dài, xoay người ghé vào cửa sổ ngồi yên bất động.
Sau khi rửa mặt xong, Kỳ Vũ Thu để điện thoại lên bàn, nhìn đứa bé chán chường tới mức phải khự ngón tay mình, không khỏi thở dài. Mặc dù nó bị chết thảm và hoá thành oan hồn, nhưng dù sao nó vẫn là một đứa trẻ chỉ mới vài tuổi, vốn dĩ ham chơi, sao có thể không cảm thấy buồn khi bị nhốt trong căn nhà nhỏ một mình từ ngày sang đêm chứ.
Kỳ Vũ Thu nhích tới trước mặt nó, nói: “Ngày mai sẽ mua cho nhóc một món đồ chơi, nhóc muốn thứ gì?”
Mặc dù bé đầu trọc vẫn im lìm và buồn bã, nhưng trong đôi mắt chết lặng của nó lại xuất hiện tia sáng.
Kỳ Vũ Thu thấy nó không thể nói chuyện, bèn gửi tin nhắn cho Đặng Triều, hỏi xem bây giờ con nít thích những thứ gì, Đặng Triều nhanh chóng gửi cho cậu mấy đường link.
Kỳ Vũ Thu “click” vào, dẫn thẳng đến một ứng dụng điện thoại có giao diện là đủ thứ hình thú cưng hoa hoè loè loẹt.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT