"Mấy người tưởng chỉ cần báo cảnh sát là có thể bắt được tôi à? Tất cả bản thảo và lịch sử trong máy tính Kỷ Khang Thành đã bị xoá sạch rồi. Cậu ta không có chứng cứ nữa, có báo cảnh sát cũng chẳng được gì đâu há há há há!"
"Tôi nói thật cho cậu nghe nè Kỷ Khang Thành, chuyện bản thảo của cậu bị xoá là do cái người mà cậu động tới kia làm giúp tôi đấy! Cũng chính người đó tìm người hack máy tính cậu xoá hết lịch sử trong đó. Người đó nói rằng đây chỉ là một bài học nhỏ mà thôi, nếu cậu vẫn tiếp tục không biết điều thì những người kia sẽ khiến cậu rơi vào cảnh thân bại danh tàn đấy!"
"Hẳn là cậu cũng biết người đó là ai. Tốt nhất là cậu nên ngoan ngoãn cút khỏi Bắc Kinh rồi tự thu xếp ổn thỏa đi!"
Những lời này lại tiếp tục khiến mọi người xì xào bàn tán. Lý Mậu Vĩ có kiêu ngạo quá rồi không vậy? Ban ngày ban mặt mà ông ta cũng dám thốt ra câu này à?!
Trưởng khoa Đặng mắng: "Lý Mậu Vĩ, có lời gì thì giữ lại mà nói với cảnh sát đi, đại học Bắc Kinh tuyệt đối không cho phép một kẻ như ông đứng trên bục giảng dạy sinh viên đâu! Kỷ Khang Thành là sinh viên khoa chúng tôi, tôi xem ai dám động vào em ấy!"
Lý Mậu Vĩ hoảng hốt bụm miệng lại. Không không không, đây không phải lời ông ta muốn nói!
Chuyện gì xảy ra thế này? Tại sao lại như vậy chứ? Ông ta đần độn lắc đầu rồi bỗng nhìn xuống Kỷ Khang Thành và thanh niên ngồi bên cạnh cậu ấy. Ông ta nhớ vừa rồi thanh niên này chỉ tay vào mình, sau đó mình mới bắt đầu ăn nói lung tung.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play