Thạch Minh Đạt không thể tin được, con trai lớn trầm mặc ít nói, nhu nhược, bất tài trong mắt ông ta từ trước đến nay vậy mà lại làm ra loại chuyện này!
Xuất thân từ tầng lớp thấp kém, tuy đã nỗ lực làm việc bằng chính đôi tay mình mà gây dựng được vị thế như hôm nay, nhưng suy cho cùng ông ta vẫn còn chút khúc mắc với quá khứ của bản thân, cho nên vô cùng thích sưu tầm tranh chữ và sách cổ để trang trí cho phòng làm việc và văn phòng của mình.
Ngày đại thọ sáu mươi tuổi, con trai lớn vốn vẫn luôn không rõ sự đời bỗng nhiên bỏ ra không ít tiền lấy về một bức tranh cổ từ buổi đấu giá tặng cho ông ta. Lúc ấy Thạch Minh Đạt còn cảm thấy có phần áy náy với con trai mình, qua một khoảng thời gian nữa sẽ đưa một số công việc ở công ty cho con trai.
Biểu hiện của Thạch Hoành Kiệt ở trong công ty không có công cũng chẳng gây hoạ, Thạch Minh Đạt cảm thấy thất vọng nhưng đồng thời lại thở phào nhẹ nhõm. Ấy vậy mà ông ta không ngờ Thạch Hoành Kiệt ngày thường vâng vâng dạ dạ, tất cả đều là giả vờ!
Sau khi Thạch Hoành Kiệt bước vào thì đóng cửa lại, xoay người mỉm cười với mọi người xem như chào hỏi.
Thạch Minh Đạt nhìn chằm chằm anh ta, nói: ''Chó cắn là chó không sủa, tao thật sự đã nuôi được một đứa con trai tốt”
Thạch Hoành Kiệt vẫn giữ dáng vẻ ung dung, anh ta thở đài, bất đắc đĩ cười, nói: “Ba, sao ba lại dùng vẻ mặt này nhìn con, con cũng không muốn làm mọi chuyện đi đến tình trạng như hôm nay, con đâu ngờ rằng ba thật sự đã hại chết mẹ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT