Mã Thượng lấy một tấm ván gỗ khác cũng có viết điếu văn giao cho Kỳ Vũ Thu, khóc thảm nói: “Tôi cũng chỉ bị gài thôi, nếu hai tên đó mà không chơi bài tâm lý với tôi thì tôi đã đốt đồ giao kèo trên khế ước cho chúng từ kiếp nào rồi. Đại sư nghĩ coi, không phải đám quỷ này rảnh rỗi kiếm chuyện à?”.
Khế ước này rõ ràng dài hơn phần khế ước tìm được trong nhà Đường Tam Xuyên nhiều, chi chiết hơn 20 dòng không xem kỹ hoàn toàn không nhận ra từng dòng trong đó đều có bẫy.
Kỳ Vũ Thu nhìn Mã Thượng cười nhạt, nói: “Nếu hai con quỷ này không ranh ma một chút thì e rằng anh không dễ dàng thả bọn chúng đi đâu nhỉ?”.
Đâu dễ gì mới có được sự trợ giúp có ích như vậy, sao Mã Thượng có thể dễ dàng buông tay.
Mã Thượng sững ra, lúc mới bắt đầu gã thật sự có ý định này, nhưng sau khi bàn bạc với con quỷ càn quấy kia một hồi, gã thấy phiền muốn chết. Huống chi bây giờ lại xảy ra chuyện như vậy, sau này có cho gã thêm mười lá gan gã cũng không dám dính vào mấy chuyện mệt mỏi kiểu này.
“Được rồi, giải trừ khế ước của bà Đường trước đi rồi nói tiếp”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT