Tối đó, Kỳ Vũ Thu và Mẫn Dục vẫn lần lượt chiếm cứ bàn làm việc và sô pha trong phòng làm việc như thường lệ. Một người bận rộn công việc, một người đọc sách. Thi thoảng Mẫn Dục lại đưa mắt nhìn Kỳ Vũ Thu một cái, thấy cậu đang cầm sách nằm vùi trên sô pha, nhưng đôi mắt thì luôn nhìn thẳng ra ngoài cửa sổ ngơ ngác, anh bằng tạm dừng công việc đang làm rồi đứng dậy đi đến trước ghế sô pha.
“Sao vậy? Hôm nay từ lúc về nhà đến giờ em cứ ngẩn ngơ mãi” - Anh chen vào ghế sô pha, nhìn vào mắt Kỳ Vũ Thu và dịu dàng nói.
Kỳ Vũ Thu dời tầm mắt sang nhìn anh, cậu hơi do dự: “Hôm nay tôi gặp được một cặp vợ chồng”.
“Rồi sao nữa?”.
“Người chồng bị bệnh sắp chết, người vợ thì làm những chuyện tổn thương người khác để kéo dài sự sống cho chồng mình. Bà ta bảo đây là tình yêu giữa họ, khi gặp được đúng người thì sẽ làm ra những chuyện nằm ngoài sự khống chế của bản thân mà không tài nào tránh được. Thế nhưng tôi lại cho rằng như vậy không đúng”.
Mẫn Dục sờ nhẹ lên mặt cậu, nói: “Em đúng, bất kể tình cảm có sâu đậm đến đâu đều là chuyện của riêng họ. Không thể chuyển dời tổn thương lên người người khác được”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT