Kỳ Vũ Thu và Thường Tiên Kiến đi tới, cười với bà cụ vừa mới nói chuyện: “Bọn con đến đây tìm người. Con có người đồng hương bị bệnh nặng đang sống ở đây, nên con mới đến đây thăm”. 
Bà cụ bị gương mặt của Kỳ Vũ Thu làm cho hoa mắt, mặt mày tươi rói hỏi: “Các con hỏi đúng người rồi đó. Có nhìn thấy tòa nhà này không, nhà bà! Ai đang ở đây, không ai nắm rõ bằng bà đâu!”. 
Thường Tiên Kiến mừng rỡ, bèn nói chen vào: “Bọn con chỉ biết nhà đồng hương ở đâu đây thôi, chứ không có địa chỉ cụ thể. Người đồng hương này cũng thiệt là tình, xảy ra chuyện lớn như vậy mà không cho bọn con biết. Bà ơi, bà có để ý thấy ở khu này có nhà ai có người bị bệnh nặng không?”. 
Bà cụ hơi ngửa đầu ra sau, suy nghĩ trong chốc lát rồi nói: “Không thấy nhà ai có người bệnh nặng, nhưng ở tầng ba có người không khoẻ đang ở nhà nghỉ ngơi. Có điều cũng không nghiêm trọng lắm, bà thấy ông ấy đi tản bộ ở quanh đây cả ngày, lại còn trồng rất nhiều hoa cỏ ở ngoài hàng hiên nữa mà”. 
“Có khi nào là người đó giờ chưa từng ra khỏi cửa không? Bà có để ý thấy có ai ru rú trong nhà nhưng thường xuyên đặt thuốc về nhà không?” - Thường Tiên Kiến hỏi tiếp. 
Bà cụ nhíu mày nhìn về tòa nhà, nhìn từ lầu một thẳng lên trên cùng, cuối cùng lắc đầu, nói: “Không có. Trong toà nhà này có tổng cộng bảy hộ, nhà nào mà bà không biết. Đâu có nhà ai có người bị bệnh nặng đâu!”. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play