Tử Khiểm cúi đầu cười cười, giọng nói không phải không có mất mát, "Trước đây anh không phục, cho rằng chỉ cần Chu Toán không giở trò từ bên trong, thì chúng ta sẽ là một đôi rất ổn. Con người sống mệt mỏi là vì luôn muốn những thứ không thuộc về mình. Cậu ấy không cần châm ngòi, chỉ cần bày sự thật ra trước mắt, đã đủ để anh biết khó mà lui rồi."
Kỳ Thiện không lên tiếng. Anh vẫn không hề đề cập đến quan hệ của mình và A Lung, dường như đi đến ngày hôm nay tất cả đều là sự lựa chọn của Kỳ Thiện, từ đầu chí cuối anh chẳng qua chỉ là đang tôn trọng cô, tác thành cho cô. Một Tử Khiểm đang đứng trước mắt cô hùng hồn nói năng, so với anh lúc chia tay chỉ dùng một câu nói càng khiến cô cảm thấy xa lạ.
"Đang nói gì thế?" Chu Toán trở lại bên cạnh Kỳ Thiện, một tay khoác lên vai cô. Kỳ Thiện phá lệ không gạt ra, cô thấy ý cười như đã hiểu rõ trong lòng của Tử Khiểm, cứ coi như đây là sự chọn lựa của cô đi, anh muốn nghĩ thế nào đã không còn quan trọng nữa. Chu Toán nói không hề sai, là cô quá sai lầm, sao cô lại cho rằng Tử Khiểm mới là người thích hợp với cô hơn? Chu Toán chẳng ra làm sao, nhưng so sánh với nhau, thì cũng chẳng phải sai hoàn toàn.
"Anh nói hai người rất được." Tử Khiểm nói.
Chu Toán chẳng buồn để ý đến lời nói của Tử Khiểm có phải là thật lòng hay không, "Đó là đương nhiên!"
A Lung nghe em gái của A Tiêu càm ràm công ty truyền thông hôm nay quá mức qua loa, cô nàng cầm ly thủy tinh, thỉnh thoảng nhìn về phía trung tâm, đá trong ly đã bắt đầu tan chảy. Tử Khiểm chính miệng nói anh và Kỳ Thiện không thể nào nữa, A Lung tin anh. Tử Khiểm là người đàn ông đáng để dựa dẫm cả đời, cô nàng cứ tìm hiểu anh thêm một ngày, lại càng cảm thấy bản thân mình vì anh mà sinh, thứ Kỳ Thiện có thể cho Tử Khiểm, cô nàng đều có thể cho anh gấp đôi. Nhưng cô nàng vẫn rất muốn biết bọn họ đang nói những gì, xem ra có vẻ rất hòa hợp. Chu Toán cũng có thể tham gia vào cuộc trò chuyện, tại sao cô nàng phải đứng một bên chờ đợi, giống như con ngốc. Nhưng nếu bây giờ tùy tiện đi qua, Tử Khiểm có nổi giận với cô nàng không?
Vào lúc A Lung đang do dự, Tử Khiểm đã rời khỏi hai người bọn Chu Toán, dường như cảm giác được sự sốt ruột của A Lung, anh mỉm cười vẫy tay với cô nàng. A Lung giống như chú chim nhỏ bay về phía Tử Khiểm, kéo lấy cánh tay của anh nói: "Ban nãy chú Triệu có hỏi thăm anh, chú ấy và bố em là chỗ quen biết cũ, chúng ta đến chào hỏi một tiếng đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play