"À, Hoàng đế sinh hai mười lăm người con, người con thứ mười bốn phong là "Kỳ". "Thiện" nghĩa là nhân ái, cao minh, tán thưởng, sở trường... bố mẹ em hy vọng em mọi sự đều tốt, kết quả em thứ gì cũng thiếu một chút." Kỳ Thiện nhẹ nhàng giải thích, động tác trên tay vẫn không hề sai sót, vừa dứt lời lại quyết đoán ăn con "tứ vạn" lão Trương vừa ném ra.
"Coong, bốc tụ hoa, tám phán." Cô mỉm cười nhìn lão Trương. Giờ phút này người của anh ta, bài của anh ta, anh ta nói gì, hay vẻ ngoài thế nào đã không còn quan trọng nữa.
Trần Khiết Khiết chỉ vào người đàn ông duy nhất có mặt ở đây, than thở: "Lão Trương ơi là lão Trương!"
Trịnh Vi dứt khoát đẩy bài ra, duỗi lưng, "Không đánh nữa, không đánh nữa, nghỉ giữa hiệp. Tôi mang theo một chai rượu ngon đây, mọi người uống một ly nào."
Lão Trương ân cần rót rượu cho các cô gái, sau khi rót đầy cho Kỳ Thiện còn hiếu kỳ bảo: "Trước đây có người nào bảo em trông giống mỹ nữ trên lịch cuốn chưa nhỉ?"
"Trước bố em vẽ mẹ em với em bằng tranh màu nước kiểu giống như vậy, có điều em thích phong cách của Chu Bách Thanh hơn." Kỳ Thiện trả lời rất nghiêm túc, dùng mũi khẽ ngửi rượu trong ly.
"Cuốn lịch có mười hai tấm lận đó. Cho dù em với Trịnh Vi đã kết hôn rồi, tiện thể khen bọn em một chút khó đến thế hả?" Trần Khiết Khiết buồn cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play