Rất lâu sau cô không đợi được phản ứng của Tử Khiểm, mới ngẩng đầu nhìn anh, phát hiện nụ cười của Tử Khiểm có thâm ý khác. Anh nói: "Em vì chuyện này mà nói "xin lỗi", người không biết còn cho rằng trước đó chúng ta có tư tưởng gì khác đấy."
Kỳ Thiện câm nín. Lời nói khốn kiếp của Chu Toán lại văng vẳng bên tai, cô hỗn loạn giải thích: "Em không phải nói anh có ý kia, em cũng không có, ý của em là..."
Giọng nói trầm thấp của Từ Khiểm vang lên bên tai cô, anh ghé lại gần ôm lấy cô, giam cô vào giữa lồng ngực và cánh cửa, "Em có hay không anh không biết, nhưng anh vốn dĩ là có."
Mặc dù Tử Khiểm đối xử với Kỳ Thiện luôn luôn ôn hòa, cho cô cảm giác an toàn, nhưng trong cảm giác của Kỳ Thiện, anh giống như một loại kim loại nào đó, ổn định, kiên cố, rắn chắc, kiên cường, thậm chí có vài phần tiết chế. Những từ hình dung này không hề có liên quan đến mềm yếu suồng sã. Chu Toán nói đúng, Kỳ Thiện chưa từng nghĩ đến việc Tử Khiểm không mặc quần áo sẽ có dáng vẻ thế nào, còn chưa kịp nghĩ. Cho nên lúc anh nói lời này, Kỳ Thiện ngoài việc tim đập thình thịch còn cảm thấy bất ngờ.
Thứ cô muốn không phải là tấm lá chắn bằng kim loại, mà là một người đàn ông để gửi gắm cả đời. Kỳ Thiện thả lỏng cơ thể, yên tâm dựa vào Tử Khiểm, anh dùng cằm của mình cọ vào tóc cô, cô cảm giác được nhịp tim và hơi nóng toát ra từ cơ thể anh. Cảm giác tồn tại này chân thật rõ ràng, xua tan đi sự lo sợ nghi hoặc và sự chán nản của cô. Cô không thể để cho Chu Toán dễ dàng châm ngòi li gián nữa, cho nên có một số thứ cô bắt buộc phải chứng thực.
"Tử Khiểm, anh có thể nói cho em biết Ngụy Thanh Khê là ai không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play