Chu Toán mất kiên nhẫn, chỉ tính mỗi ban nãy anh nhìn thấy, trong vòng nửa tiếng đồng hồ Kỳ Thiện đã chạy vào nhà vệ sinh hai lần, sắc mặt mỗi lúc một xấu, "Đừng nhiều lời, mau nói cậu bị làm sao!"
Vốn dĩ gương mặt Kỳ Thiện vẫn còn bình tĩnh đến lúc này bỗng nhiên ửng hồng, lắp ba lắp bắp một hồi, bấm bụng nói: "Ờ thì, là cái kia..."
"Cái nào?" Chu Toán nghiến răng nghiến lợi nói, giọng nói cũng lớn hơn, nhưng trong một khoảnh khắc nào đó, anh bỗng nhiên sực tỉnh, kéo dài giọng "Ờ" một tiếng, sắc mặt dịu lại. Theo Chu Toán thấy, tố chất tâm lý của Kỳ Thiện thật sự khiến người ta lo lắng. Cứ mỗi khi trong lòng có chuyện, hoặc là liên tục uống nước, thậm chí nội tiết tố cũng sẽ bị ảnh hưởng. Trong ký ức của anh đã vài lần có trải nghiệm như thế, ngày hôm sau đi du lịch hoặc có hoạt động quan trọng, ngày dâu của cô sẽ đến sớm một cách kỳ lạ, khiến cô trở tay không kịp. Anh đã từng nhận lệnh đưa nước đường đỏ cho cô vào trước kỳ thi chuyển cấp, cũng từng đi mua đồ dùng phụ nữ với cô hồi ở Thiếu Lâm tự. Như thế xem ra, ngày dâu hôm nay chắc chắn cũng không nằm trong kế hoạch, chẳng trách cô đứng ngồi không yên.
"Thế cũng đâu cần giống như gián mất đầu vậy chứ, làm tôi giật cả mình!" Chu Toán oán trách.
"Tôi chẳng chuẩn bị gì cả." Kỳ Thiện ảo não vô cùng, ban nãy cô đã hỏi thăm Long Huynh, sơn trang vẫn chưa chính thức khai trương, không có cửa hàng bán vật dụng hàng ngày, chỗ Trần Khiết Khiết cũng không có thứ đồ cô cần. Cô lục tung túi xách, tìm thấy được một miếng lót, cũng chẳng gắng gượng được bao lâu. Cô không được tự nhiên xoay người, hỏi Chu Toán: "Quần tôi không sao đấy chứ?"
Chu Toán cúi đầu, dưới sự bao bọc của quần jeans, hình dáng của mông cô cũng không tệ.
"Thấy chưa?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play