Kỳ Thiện nhất thời không nói gì, tiểu bối đang ngồi rảnh rỗi ở đây chỉ còn lại mỗi mình cô, cô cũng không muốn khiến Tử Khiểm khó xử, chỉ có thể đứng dậy đi gọi Chu Toán. Chu Toán đang nhịn một bụng lửa giận, còn tưởng rằng cô lầm đường lạc lối sau đó biết hối lỗi, ai ngờ đến để làm "thuyết khách".
"Không đi!" Giọng điệu của anh gắt gỏng, ném mạnh điện thoại lên bàn, "Đến bên đó làm gì? Xem khỉ hay là bị người ta coi như khỉ để xem?"
Kỳ Thiện trợn ngược mắt, chẳng biết lại đụng phải cái vảy ngược nào của anh. Cô trở về chỗ cũ, vừa định giải thích nói Chu Toán đang ở bên kia nói chuyện với bạn chưa qua được, lại nghe thấy Chu Tử Dực cười khanh khách nói: "Cháu bảo vẫn là Kỳ Thiện mới gọi được nó."
Cô ngoảnh đầu, cái người ban nãy còn thà chết không chịu kia đang đi tới, chào hỏi người lớn đang ngồi ở đây. Anh vừa vặn đứng ở giữa Kỳ Thiện và ghế của cô, Kỳ Thiện không ngồi xuống được, chỉ đành vô cớ đứng cùng với anh.
"A Toán, sao không lại đây ngồi?" Bác cả gái hỏi.
"Chẳng phải cháu nhường chỗ cho cô ấy sao!" Chu Toán nháy mắt với Kỳ Thiện, bỡn cợt nói, "Muốn thành người nhà của chúng tôi thế à?"
Kỳ Thiện không ngờ anh sẽ giở trò này, đỏ mặt, lúng túng đáp: "Cậu chỉ biết nói bừa!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT