Kỳ Thiện mơ thấy một chiếc muôi, còn cô là kem sắp tan chảy, yếu mềm bị người ta khuấy đảo trong cốc giấy, trở thành một chất lỏng ngọt ngấy đặc sánh. Cô tỉnh lại nhưng không mò được đồng hồ báo thức, ngay cả tấm chăn phủ trên mặt cũng mang đến cảm giác xa lạ. Đây không phải nhà cô, cũng không phải ký túc xá trường học. Giờ phút này, cổ họng cô khô khốc đau rát như bị thiêu cháy.
Ánh nắng len qua khe hở rèm cửa sát đất như chứng minh răng ngoài kia là một ngày đẹp trời. Kỳ Thiện ngồi dậy, bây giờ mới nhớ ra tất cả. Đúng rồi, cô đang ở Tam Á, nhưng ký ức cuối cùng tôi qua là ở đâu nhỉ? Máy bay, nhà hàng, sảnh tiệc, bờ cát và biển, những ly nước muôn màu muôn sắc... Tóm lại là không phải ở trên chiếc giường này.
"Tỉnh rồi hả? Mau dậy đi, chờ cậu để đi ăn sáng đến sắp chết đói rồi." Âm thanh vang lên từ nơi nào đó trong phòng khiến Kỳ Thiện kinh hoảng rụt bả vai lại, có điều giọng nói ấy vô cùng quen thuộc.
"Chu Toán?" Anh đang tựa vào đầu giường chơi PSP. Vô số nghi vấn nhấn chìm Kỳ Thiện chỉ trong thoáng chốc. Cô muốn hỏi anh nhưng lại không thốt ra nổi chữ nào, thân thể và đầu óc nặng trịch. Rõ ràng cô vẫn ngồi nguyên trên chiếc giường lớn mềm mại, nhưng lại có ảo giác như thể đang ngồi giữa dòng cát trôi.
Chu Toán không lên tiếng, Kỳ Thiện mím môi nghe âm thanh phát ra từ game anh đang chơi, nhất định lại là một trò đánh nhau kịch liệt, nhạc nền hùng hồn cao vút. Cô từ từ cong gối, vùi đầu vào chăn nệm.
Kỳ Thiện mặc áo choàng tắm của khách sạn, lúc cúi đầu vô tình nhìn xuống mới phát hiện bên trong mình không mặc gì cả.
"Ai... ai thay quần áo cho tôi?" Kỳ Thiện khựng lại, hoảng sợ với giọng nói của mình. Chu Toán không hề ngẩng đầu, thản nhiên đáp: "Nửa đêm tự cậu nhất quyết đòi thay."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play