Phùng Gia Nam vừa lái xe đi khỏi, Mạc Hiểu Quân lập tức vỗ lên ngực Chu Toán nói: "Mẹ cậu ở công ty 80% là làm lãnh đạo đúng không?"
Tạ Dĩnh Dĩnh cũng nói: "Kỳ Thiện, quan hệ của cậu và mẹ Chu Toán tốt thật đó, dì ấy nhất định rất quý cậu." Trong lúc nói chuyện, ánh mắt cô nàng lướt về phía Chu Yến Đình đang yên lặng.
Sự mất tự nhiên trong lòng Kỳ Thiện vẫn chưa biến mất, ậm ừ đáp: "Cũng không phải đâu, chẳng qua là quen biết đã lâu. Chứ dì ấy đối với ai cũng tốt như vậy cả."
Chu Toán làm như không quan tâm đến bọn họ đang nói gì, anh bóc quả quýt, kiên nhẫn tách sợi gân màu trắng trên quả quýt ra. Muốn lột sợi gân này thật sạch sẽ, mà lớp vỏ mỏng trên múi quýt không bị rách ra, điều này cần phải có kỹ năng mới được, lực tay không được quá nhẹ cũng không được quá nặng. Bố mẹ Kỳ Thiện thường quở trách cô, nói rằng sợi gân màu trắng trên quả quýt là nơi có nhiều chất dinh dưỡng nhất. Nhưng mỗi khi Chu Toán chọc cho cô nổi giận xong lại bóc quả quýt thành như vậy để dỗ dành cô.
Kỳ Thiện đã từng nghĩ, đôi tay từng bóc vô số quả quýt cho cô lẽ nào sẽ có một ngày phục vụ cho người con gái khác. Nếu như nhất định phải là như thế, cô cũng ích kỷ cầu mong rằng anh đừng bóc sạch như thế, lười biếng một chút cũng tốt.
Động tác của Chu Toán thành thạo, lát sau đưa trái quýt đã bóc sạch sẽ bóng loáng như em bé mới sinh cho Chu Yến Đình đang ngồi cách anh không xa. Kỳ Thiện im lặng cúi đầu, Tạ Dĩnh Dĩnh, Trình Hân thì đang trò chuyện rôm rả.
"Quả quýt đang yên đang lành, tại sao phải làm như vậy?" Chu Yến Đình lộ vẻ cảm kích, nhưng lại không hiểu được, "Ăn cái lớp bên ngoài đó mới tốt cho sức khỏe, cậu không thích à?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play