Chu Yến Đình xoa vết thương đã mờ trên mu bàn tay. Cao bạc hà chẳng có tác dụng gì với vết thương của cô ấy, nhưng cô ấy vẫn dùng nó, cảm thấy vết thương đỡ đi nhiều. Hình như cô ấy đã hiểu ý của Chu Toán và lần đầu tiên phát hiện, thì ra có thể dùng phương thức vừa đơn giản lại vừa hàm súc như vậy để đồng thời từ chối cả hai người.
"Còn thuốc không? Cho tôi một điếu." Chu Yến Đình hỏi.
Chu Toán châm lửa cho cô ấy, nhưng chính mình lại không hút.
Chu Yến Đình phun một ngụm khói, nhân lúc khói thuốc quanh mặt còn chưa tan, nói: "Nếu Kỳ Thiện - "bạn tốt nhất" của cậu là cô gái ngoan, vậy tại sao cậu là chơi cùng với cô gái rắc rối như tôi?"
Chu Toán chống tay lên bề mặt xi măng nóng rực trên nóc nhà, ngả người về phía sau, cười hì hì hỏi: "Rắc rối thế nào, nói ra nghe thử."
Nom bộ dạng này của anh, những lời định nói ngược lại không thốt nên lời.
"Cậu có tin là tôi không hề cáo trạng với dượng của tôi không? Tôi chẳng vô vị như thế. Thư tình của Quách Chí Huân... tôi đã cảnh cáo cậu ta rất nhiều lần, không được làm phiền tôi nữa, đừng có viết thư mãi cho tôi. Cậu ta không nghe, tôi chỉ có thể làm như vậy. Chắc cậu thấy tôi ngu ngốc lắm nhỉ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play