Đây là chuyện xảy ra ban chiều, ánh mắt lạnh nhạt của anh khi nói lời này dường như vẫn còn hiển hiện ngay trước mắt. Kỳ Thiện nhặt cục giấy rớt dưới chân lên, buồn bực ném vào thùng rác. Nếu nói cô không giận Chu Toán chút nào là nói dối. Chu Toán không thích người khác ghép đôi anh với Kỳ Thiện, nhưng cũng không nên dùng cô để xả giận, khiến cô khó xử chứ. Anh đúng là đồ mặt dày, ban ngày ở trước mặt bạn học phủi sạch quan hệ với cô, cứ như cô là loại virus nguy hiểm ấy, trời vừa tối lại đến trèo cửa sổ nhà cô.
"Ánh mắt của cậu tốt như thế, sao lại phải chép bài tập của tôi?" Kỳ Thiện bực bội đáp.
"Cái gì mà "ánh mắt"... À!" Chu Toán giả ngu, kéo chiếc ghế lại gần cô một chút, nịnh nọt đáp: "Chính bởi vì ánh mắt của tôi tốt, mới không phải bài tập của cậu không chép. Tôi làm sao phải nói với bọn họ?"
"Vậy cậu cũng đừng nói..."
Da mặt con gái mỏng, cô không muốn lặp lại lời nói mang ý khinh thường của anh. Chu Toán bày ra vẻ mặt giật mình, cười nói: "Lần sau còn gặp chuyện như vậy, đến lượt cậu chê tôi hết nước hết cái là được chứ gì."
Anh quơ quơ vở bài tập đã chép xong đến trước mặt cô, nói: "Mau viết tên giúp tôi đi."
Nếu những cô gái thích vẻ bề ngoài của Chu Toán sau khi nhìn thấy chữ của anh, chắc chắn sẽ có vài phần thất vọng. Dùng lời của Kỳ Thiện nói, cho dù cô dùng chân chấm mực rồi viết lên giấy cũng vẫn đẹp hơn chữ của Chu Toán. Nếu như không phải nét chữ của hai người quá khác nhau, nói không chừng ngay cả chuyện làm bài tập này Chu Toán cũng sẽ giao phó cho Kỳ Thiện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play