Vào ngày thứ bảy đầu tiên sau khi tiễn anh trai quỷ mặc đồ lính đỏ, lão quỷ áo xám không có đánh thức cô dậy. Khi Tô Diệu mở mắt ra, trên bàn, kim đồng hồ đã sắp chỉ về phía số mười.
Tô Diệu ngồi dậy, đầu tóc rối như tổ quạ, che miệng ngáp, hai mắt mở to, đầu tiên là nhìn lên chậu hoa trên bàn.
"Ôi, nhanh quá!" So với viên hồn hạch mà Tiếu Tiếu để lại, viên này nhanh hơn rất nhiều, chỉ một đêm mà đã có nụ hoa rồi.
Tô Diệu: “Theo tốc độ này, chắc là đến trưa thì có thể nở hoa?”
Tô Diệu thay quần áo, đứng trước bàn kề sát mặt nhìn kỹ chậu hoa này.
“Ồ, nụ hoa màu vàng.”
Viên hồn hạch của Tiếu Tiếu nở ra hoa trắng, còn viên hồn hạch mà Trình Phong để lại, dù chưa nở nhưng nhìn theo màu sắc của nụ hoa, tương lai sẽ nở ra hoa vàng.
Tô Diệu nhớ đến anh trai quỷ mặc đồ lính đỏ Trình Phong, thường hay nói những câu đùa có 18+, trong đầu anh ta chắc toàn phế liệu màu vàng*, cười khẩy: “Anh cứ mỗi ngày nói như thế, anh xem hoa của anh cũng vàng hơn người khác.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT