Bị mẹ cắt ngang như vậy, Khương Dao cũng chẳng còn tâm trí đâu làm việc tiếp. Cô nhìn thoáng qua giao diện mua sắm, suy nghĩ một hồi và tìm tên của Ngô Điệp trên wechat.
Khương Dao: Chỗ cậu có bán bùa bình an không?
Ngô Điệp gửi một icon khóc thét, lập tức trả lời: Sao vậy? Xảy ra chuyện gì à? Cậu vẫn ổn chứ?
Khương Dao: Tạm thời tớ vẫn ổn, tớ mua cho bố mẹ.
Nếu trên thế giới này thật sự có những chuyện khó tin như vậy, với cô thì không sao nhưng sự an toàn của bố mẹ là trên hết.
Ngô Điệp: Phải sửa cách nói nha, những đồ liên quan đến thần linh không được nói “mua”, mà phải là “xin” hoặc “cầu.”
Khương Dao: …
Ngô Điệp: Bùa dễ mất lắm, mà đeo trên người lại không đẹp nên giờ không còn thịnh hành nữa.
Ngô Điệp: Có thể mua những món trang sức đã được cúng vái, đều có hiệu quả như nhau.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play