Khương Dao ngủ thẳng cho đến khi Đông Phù gọi cô dậy ăn tối.
Lúc xuống lầu, cô lặng lẽ liếc nhìn bàn ăn, trống trải không có một ai.
Khương Dao không rõ lòng mình cụt hứng hay yên tâm, cô thở phào nhẹ nhõm. Chẳng phải Đông Phù đã nói rằng anh ta đã khỏe hơn rồi sao? Trong nhà có khách tới cũng không thèm xuống lầu?
Khương Dao ăn được một lúc, cuối cùng không nén được bèn hỏi: “Ông chủ của anh sao rồi?” Ông chủ của anh… tên là gì ý nhỉ …
“Ổn lắm.”
“Không thể hỏi tên, vậy thì có thể cho tôi biết họ của anh ấy không? Xưng hô như thế nào?” Hẳn sau này ít nhiều cũng gặp anh ta mà? Khương Dao không muốn thừa nhận rằng mình vẫn luôn tò mò về người mình vẽ mỗi ngày.
Cô muốn biết người thật có thực sự đẹp trai như vậy không.
Đông Phù hơi khựng lại.
Khương Dao nhìn anh, ngay cả họ cũng không nói được ư?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT