“Nương, phụ thân không sao chứ?”
“Hình như hôm qua con nghe thấy có tiếng động…” Lục Nguyên Tiêu đứng trước cửa, dường như đêm qua hắn nghe thấy tiếng khóc của phụ thân.
Vân Nương ngáp một cái, đêm qua dỗ dành Dung Triệt đến nửa đêm nên bà ngủ không ngon, khuôn mặt lộ vẻ mệt mỏi.
“À… không sao đâu, phụ thân con gặp ác mộng thôi, chẳng có chuyện gì đâu.” Vân Nương cũng cố gắng giữ lại chút thể diện cho Dung Triệt.
Lục Nguyên Tiêu gật đầu: “Không sao là tốt rồi.”
Đến bữa sáng, Dung Triệt cúi đầu cầm bát, không nói một lời.
Vì lùn hơn nên Thiện Thiện liếc qua là thấy ngay đôi mắt sưng đỏ như hạch đào của phụ thân: “Phụ thân, mắt người sưng là bởi vì khóc sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT