Khi mọi người chuẩn bị khởi hành về kinh, đã là một tháng sau.
“Sắp Tết đến nơi rồi phải không?” Thiện Thiện co ro trong áo bông, đôi tay lạnh cóng đỏ ửng đang cầm hạt dẻ nướng mà gặm rôm rốp.
Trong xe ngựa có sẵn một lò sưởi nhỏ, Lục Triều Triều và Thiện Thiện đều đang tuổi ăn tuổi lớn, Dung Triệt liền bảo người hâm nóng đồ ăn mỗi ngày cho hai người.
Thỉnh thoảng, hai người sẽ nướng bánh nếp, hạt dẻ hoặc khoai lang, có lúc còn có thịt thú rừng hầm canh. Vào mùa đông, được uống bát canh hầm ngon ngọt thì đúng là mãn nguyện.
“Ăn nhiều một chút đi… đây là măng mùa đông chưa hề gặp ánh sáng đấy, nấu canh là ngon nhất đấy.” Dung Triệt có hơi chột dạ.
Đây là măng mà ông đã thấy dọc đường, liền cất công đào về.
Măng mùa đông không được thấy ánh sáng, thấy ánh sáng thì sẽ không còn tươi non nữa. Chúng nằm sâu trong rừng, bên trên phủ đầy lá trúc khô, thoáng trông chỉ thấy một đường cong hơi nhô lên. Măng này không đắng, không cần chần nước, nấu chung với thịt gà thì ngọt vô cùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT